Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 652 : Thổ hệ viên mãn
Ngày đăng: 20:48 20/04/20
Một cỗ pháp lực màu vàng nhạt hậu trọng ngưng thật từ trong kinh mạch thổ hệ trong cơ thể Nhạc Vũ chậm rãi lưu chuyển, cuối cùng quay về bên trong đan điền.
Phù văn trong thổ hệ phù trận nhất thời càng lớn mạnh thêm một tầng. Thể tích đã có thể ngang ngửa với bốn phù trận còn lại.
Ngũ Hành Phù Trận lúc này tựa như đĩa quay, đang vây quanh trung ương chuyển động.
Thành, Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ công quyết tầng thứ tám!
Cảm giác được linh lực ba động thật lớn sinh ra từ bên trong đan điền của mình, trong lòng Nhạc Vũ vô cùng vui mừng. Hắn biết Ngũ Hành tuần hoàn đã hoàn toàn hoàn thành. Vừa vươn người đứng lên, Nhạc Vũ trực tiếp thi triển ra Hỗn Nguyên Nguyên Cực Đại Thủ Ấn hướng mặt đất vỗ xuống.
Chỉ một thoáng đất rung núi chuyển, cả mặt đất động phủ bị Nhạc Vũ vỗ xuống vùi lấp hơn ngàn trượng, linh trận trong động phủ cũng hoàn toàn bị phá hủy.
Mười hai vạn thạch pháp lực! Lại tăng trưởng lên gấp đôi!
Chỉ dùng mắt suy đoán, Nhạc Vũ liền có thể tính ra một kích toàn lực này của mình đã đạt tới gần sáu mươi vạn thạch, đơn thuần lấy pháp lực mà nói, đã khoảng mười hai vạn thạch. Chỉ nói về phương diện thân thể, sau khi tu thành Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ công pháp, cũng đã có tăng cường, hôm nay đã có tới tám ngàn sáu trăm thạch lực lượng, tăng thêm ước chừng sáu trăm thạch! Trong lòng Nhạc Vũ có chút hoảng sợ, bất quá khi cẩn thận suy nghĩ lại cũng không cảm thấy quá mức kỳ quái.
Lúc trước tuy hắn tu luyện Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, Thanh Đế Trường Sinh Quyết, còn có Vô Tướng Kiếm Quyết cùng Phân Quang Thác Ảnh Kiếm là bốn môn thần thông, nhưng khi đó lẫn nhau đều phải hao phí đại lượng pháp lực, đặt trong việc duy trì ngũ hành thăng bằng. Lúc này toàn bộ đều được buông thả ra, hơn nữa ngũ hành tuần hoàn tương sinh, muốn gia tăng gấp đôi cũng không phải là chuyện lạ.
Mắt thấy bên ngoài động phủ có vô số tu sĩ bị động tĩnh làm kinh động, rối rít bay tới xem xét nguyên do. Nhạc Vũ nhướng mày, liền lấy ra Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm đem linh trận che phủ nơi này tu bổ lại hoàn hảo thêm lần nữa.
Ngay sau đó, trong tay Nhạc Vũ ngưng tụ ngũ sắc quang châm, ở bên ngoài còn vây quanh một tầng lôi điện đủ màu đan xen lẫn nhau.
Đây cũng là Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Quang Châm! Chẳng qua khác hẳn với ngày thường, lần này vừa ngưng tụ thành, không chỉ là đạo lôi phù bên trong nguyên thần của hắn, ngay cả Ngũ Hành Phù Trận cũng gia nhập bên trong. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nguyên lai là Huyết Ma Tu La Tán Nhân hoành hành!
Nghe trong miệng những người kia thuật lại, dường như có vài chục Nguyên Anh tu sĩ cùng hơn vạn tu sĩ khác đã bị Huyết Ma cắn nuốt, trong đó thậm chí còn có tu sĩ Đại Thừa.
Nhạc Vũ cũng không biết lời này có phải thật sự hay không, nhưng có thể làm cho hơn vạn tu sĩ bàng hoàng ở lại trên Vạn Tiên Đảo không dám rời đi, nói vậy Tu La Tán Nhân đúng là đang đại khai sát giới. Nhưng chuyện này tạm thời không liên quan tới hắn, tự có hơn mười lão bất tử của Bắc Hải đi quan tâm.
Li Trần Tông dám động thủ với hắn tại nơi này, mặc dù không được những Tán Tiên kia ủng hộ hỗ trợ, nhưng cũng đã được bọn hắn ngầm đồng ý.
Bởi vậy Nhạc Vũ đối với những người này không còn nửa phần hảo cảm. Nếu không phải lo lắng Tu La Tán Nhân khôi phục quá nhanh sẽ tạo thành bất lợi đối với Quảng Lăng Tông, hắn cũng chỉ hận không để cho Bắc Hải tán tu đều chết hết cho thỏa đáng.
Cho dù giờ phút này còn chưa làm gì được họ, ngày sau hắn nhất định phải làm cho Bắc Hải tán tu nhất mạch hoàn toàn xuống dốc!
Đi ra khỏi phạm vi Vạn Tiên Đảo, Nhạc Vũ không cần quan sát cũng có thể cảm giác được những đôi mắt mang theo vẻ dò xét cùng vẻ quái dị theo dõi hắn.
Hắn không hề để ý tới, một đường chắp tay ngự không rời đi, tốc độ không nhanh không chậm, hắn biết giờ phút này cho dù muốn chạy trốn cũng không chạy thoát thiên la địa võng bày ra.
Vì thế hắn dứt khoát dùng thần thái thong dong chậm rãi đi tới, xem như đang du ngoạn, cùng Chiến Tuyết một đường cười cười nói nói đi về phía bắc. Ước chừng vừa rời khỏi Vạn Tiên Đảo chừng ngàn dặm, phía trước liền truyền ra không gian ba động.
Trung niên đạo nhân sắc mặt âm lãnh từ hàng rào không gian bước ra, trong tay cầm một con kỳ trùng nhỏ màu vàng, chính là Thương Vọng. Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Nhạc Vũ, sau đó cười lạnh nói:
- Ta cho rằng cả đời này ngươi sẽ núp bên trong Vạn Tiên Đảo! Vốn định chờ ngươi mười năm ngươi cũng sẽ đi ra, hiện tại giảm được một phen công phu chờ đợi của lão phu. Hắc! Một tên chuột nhắt nho nhỏ, đồ vật ta nhìn trúng ngươi cũng dám đi theo tranh giành?