Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 686 : Khai đàn giảng pháp
Ngày đăng: 20:49 20/04/20
Chần chừ một lát, Nhạc Vũ rảo bước ngồi xuống trước bậc thềm đá.
Vừa trông thấy vậy, toàn bộ quảng trường đều yên tĩnh lại, cơ hồ tất cả đều nhìn sang, thậm chí đồng tử của hai mươi mấy vị Kim Đan tu sĩ cũng hơi co lại, hô hấp dồn dập.
Nhạc Vũ không hề để ý bắn ra một chỉ rồi thanh âm như chuông cổ bắn ra bốn phía chấn động trong phạm vi tám trăm dặm của Quảng Lăng sơn, sau đó quát khẽ:
- Nhạc Vũ bất tài, hôm nay muốn khai đàn ở đây! Nếu có ý nghe đạo của ta thì nhanh chóng đến truyện pháp hậu điện .
Thoại âm vừa rơi xuống thì thấy mấy chục đạo kiếm quang từ Tiểu Quan Phong bay lên hướng về bên này. Diệp Tri Thu dẫn đầu hạ xuống quảng trường, nhìn thấy Nhạc Vũ liền cung kính hành lễ rồi mới khoanh chân ngồi xuống.
Sau đó lần lượt có hơn mười vị Nguyên Anh tu sĩ đều phát sau nhưng đến trước, từng người tìm vị trí ngồi xuống.
Sau đó toàn bộ trên dưới Quảng Lăng sơn đều nhao nhao, chừng hơn vạn độn quang phóng vọt lên trời. Còn có thêm mấy vạn Trúc Cơ tu sĩ ngự không phi hành, còn lại đi bộ lên núi. Tuy thế núi hóc hiểm nhưng đều hăng hái trèo lên không hề do dự.
Nhạc Vũ đợi hơn sau 10, mắt thấy số người trên quảng trường càng ngày càng nhiều. Mấy vạn đệ tử Quảng Lăng tông chỉ vừa mới tới non nửa đã không thể tìm được vị trí, chỉ có thể nhờ vào lực pháp bảo trôi nổi giữa không trung. Nhạc Vũ thấy vậy chau mày tiện tay phất lên một cái khiến không gian chung quanh bỗng nhiên khuếch trương lên mấy lần. Người bên trong, vô luận là Kim Đan Linh Hư hay thậm chí là Nguyên Anh tu sĩ, thân hình đều thu nhỏ lại như đứa trẻ lớn.
Hơn mười vị Nguyên Anh tu sĩ đều lộ vẻ kinh ngạc. Có thể khiến cho bọn họ không thể có lực phản kháng, thần thông pháp lực của Nhạc Vũ quả thực mạnh mẽ đến cực điểm.
Những tu sĩ mới vừa gia nhập Quảng Lăng tông thì cũng thôi vì đã sớm nghe nói uy danh của Nhạc Vũ một mình tru diệt Li Trần Tông. Những đệ tử bản tông như Diệp Tri Thu đều tận mắt chứng kiến sự trưởng thành của Nhạc Vũ lúc này lại càng kinh dị.
Nhạc Vũ bất giác cảm thấy khẩn trương, cách đó không xa có một ánh mắt tỏ vẻ hiếu kỳ mãnh liệt đang nhìn lại. Hắn dù chưa nhìn tới nhưng bằng hồn thức cũng cảm giác được đó là một thiếu nữ như cùng với Đoan Mộc Hàn đúc ra từ một khuôn. Chỉ là tướng mạo trẻ trung chừng khoảng mười ba tuổi.
Tiểu Tự Tại Vân Triện Phù Pháp mới chỉ nói được một nửa, mọi người cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, mắt lộ vẻ tiếc nuối. Bất quá nhìn xem thời gian xác thực đã không còn sớm, nếu còn nghe tiếp sẽ ảnh hưởng tu hành, liền nhao nhao đứng lên thi lễ với Nhạc Vũ rồi tất cả tản đi.
Trong lòng mọi người lúc này đều ẩn hàm hưng phấn. Nhạc Vũ tuy chỉ nói đạo quyết cơ sở nhưng dù là Kim Đan tu sĩ hay hơn mười vị Nguyên Anh đều có chỗ tốt cực lớn, thậm chí còn trên cả một số đệ tử Linh Hư cảnh cùng Trúc Cơ cảnh. Sau khi Nhạc Vũ ngừng giảng thì đều nhắm mắt hồi tưởng, tĩnh tọa củng cố chốc lát rồi thi lễ rời đi về động phủ của mình để chuẩn bị bế quan tiếp tục tham ngộ.
Qua chừng một lát, trên quảng trường ngoại trừ Nhạc Vũ cùng Nông Dịch Sơn và mấy người khác thì cũng không còn một ai.
Đợi đến chung quanh yên tĩnh, Nông Dịch Sơn mới cười khổ một tiếng:
- Không phải/không] trấn áp ở bên kia ma
- Nửa tháng trước đã cùng đại chiến một hồi với Thanh Châu Loan Thiên, khi đó chợt nhận thấy bản thân nên lưu lại cho tông môn chút gì đó.
Cảm giác Đoan Mộc Hàn vẫn đứng đó mím môi nhìn mình, trong lòng Nhạc Vũ chợt cuộn lên, cố gắng nói bình thản:
- Kỳ thật những gì hôm nay ta nói chỉ là một phần tối thô thiển, người bên ngoài nghe qua cũng vô dụng. Chắc hẳn lần sau mở lại thì Chưởng giáo cần chuẩn bị cho ta cho tốt. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Nông Dịch Sơn khẽ lắc đầu, ngay sau đó lại đem cho Nhạc Vũ một thanh phi kiếm truyền tin, Nhạc Vũ vừa cầm lấy thì khẽ biến sắc.
- Thật sự là thân thể Ngũ Hành?