Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 693 : Thần thông đại pháp

Ngày đăng: 20:49 20/04/20




Vô số linh lực cùng sóng lớn ba đào hướng bốn phía nhấc lên tận trời, lan tràn bốn phía.



Duy chỉ có quanh người Nhạc Vũ vẫn sóng êm gió lặng, trong vòng trăm trượng không chút gợn sóng, ngay cả Liễu Nguyệt Như đang chậm rãi bước về hướng Đông Thanh Tử cũng không hề bị ảnh hưởng chút nào.



- Hẳn là nghịch chuyển thời không!



Thân thể Liễu Tuệ chấn động, quay đầu nhìn Nhạc Vũ đang đứng phía sau.



Hơn ngàn tu sĩ nơi này đều hít sâu một hơi rét lạnh. Chỉ cần hơi có chút kiến thức đều có thể nhận ra quanh người Nhạc Vũ tuyệt không chỉ có không gian gấp khúc mà thôi, còn liên quan tới ảo diệu thời gian. Lợi dụng sự chênh lệch thời gian, ở xung quanh người cắt ra vô số mảnh nhỏ không gian, thủ đoạn bậc này thật làm người sợ hãi khi nghe nói.



Có chút tán tu Nguyên Anh từng trải càng thêm nghi hoặc, đại tu sĩ có được thần thông như vậy, tuyệt không thể là người vô danh mới đúng, thật không biết từ chỗ nào xuất hiện.



Nhạc Vũ thoáng cau mày, có chút bất mãn. Từ khi ở Truyền Pháp hậu điện học được ba chiêu Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, ở trình độ nào đó mà nói, so với ba chiêu giưa cùng nghịch thiên tứ kiếm còn dễ dùng hơn một chút, chỉ tiếc giờ phút này hắn vẫn chưa sử dụng được thuần thục.



Nếu không phải như thế, vừa rồi lẽ ra không chỉ phá vỡ tầng không gian ít ỏi như vậy mới đúng.



Tiếp theo ánh mắt hắn lóe lên vẻ lạnh lùng, chỉ thấy hai vị tán tu Đại Thừa Hiểu Nguyệt cư sĩ cùng Si Niệm chân nhân khóe miệng đầy máu, bị Tiểu Chư Thiên Hàn Tinh Tinh Sa liên tục va chạm đánh bay ra hơn mấy vạn trượng.



Người bên trái liên tục lấy ra hai kiện pháp bảo chống đỡ cũng bị nổ nát, Si Niệm chân nhân bên phải quanh người huyễn hóa ra một hư ảnh hình dạng như cự đỉnh, cự đỉnh không có trang trí gì, duy chỉ có điêu khắc hơn chữ Sơn Hà, là chữ triện thời thượng cổ, khi Tiểu Chư Thiên Hàn Tinh Tinh Sa oanh lên người hắn, nhất thời vẫn chưa đánh nát, chỉ đem vị Si Niệm chân nhân kia đánh bay ra ngoài.



- Sơn Hà Đỉnh? Đạo khí chân hình thần thông sao? Đúng là lần đầu tiên nhìn thấy.



Vẻ kinh ngạc trong mắt Nhạc Vũ không cách nào che giấu, thần thông của tu sĩ nhân loại ngoại trừ mấy vị Đạo tổ sáng chế, đạo pháp chính thống lưu truyền cho tới nay, phần lớn còn lại đều xuất từ Yêu tộc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ngay lập tức cùng hơn mấy trăm đao quang ảnh kiếm đồng thời liền bộc phát, đem Si Niệm chân nhân chém thành mảnh nhỏ.



Nhạc Vũ lại đưa mắt nhìn lên bầu trời, quát lạnh:



- Đã biết ta là Nhạc Vũ, phải biết ta đã hạ thủ lưu tình! Niệm tình các ngươi tu hành không dễ, còn không mau cút cho ta!



Thanh âm vừa ra, âm ba hạo hạo đãng đãng bỗng dưng bộc phát, xuyên thẳng vân không, hơn ngàn tu sĩ Kim Đan đã bị thương nhất thời sôi trào khí huyết, một ít người tu vi còn yếu trong miệng lại tràn đầy máu tươi.



Lúc này những tu sĩ có chút kiến thức đều đã nhớ ra lai lịch của Nhạc Vũ, ngay sau đó lại nhớ tới đao quyết có một không hai này.



- Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao!



Nghĩ tới vừa rồi mình lăn lộn bên bờ tử vong, nhất thời sắc mặt đại đa số người đều trở nên trắng bệch, lặng lẽ thối lui ra nơi xa.



Giờ khắc này bên cạnh Nhạc Vũ đã ngưng tụ ra hai bàn tay khổng lồ, hướng mấy vạn dặm bên ngoài chộp tới, đem hai gã Tán Tiên đã bị trọng thương nơi xa vững vàng bắt lấy.



Tâm niệm trong lòng hắn chợt động, ngũ sắc cự chưởng bỗng buộc chặt lại, chỉ trong nháy mắt một đạo kiếm quang xanh biếc bắn tới, đem hai cự chưởng hoàn toàn chém vỡ.



Đồng thời trước người Nhạc Vũ không xa truyền tới một tiếng thở dài sâu kín:



- Nhạc đạo hữu, trận chiến này ngươi đã thắng, cần gì nhất định phải chém tận giết tuyệt?