Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 71 : LONG LÂN CHIẾN THÚ

Ngày đăng: 20:43 20/04/20




"Ha ha! Thập thất ca gần đây khỏe không?"



Lúc Nhạc Vũ cưỡi Long Giác Mã trong nhà tự nuôi, lưng đeo cây cung màu đen tới cửa thành thì đã thấy hai huynh đệ Nhạc Duẫn Kiệt cùng Nhạc Duẫn Văn chờ sẵn, hắn vừa lên tiếng bắt chuyện thì lại thấy Nhạc Lâm.



Tuy nói chuyện xảy ra đã năm ngày nhưng nếu nhìn kỹ thì vẫn thấy một chút máu bầm trên mặt Nhạc Lâm, xem ra lần trước hắn bị đánh vô cùng thảm hại.



Nhạc Vũ hơi cảm thấy lúng túng, vốn là tính toán làm bộ như không nhìn thấy. Bất quá khi Nhạc Lâm cưỡi con Long Lân Mã đi tới trước mặt hắn thì cũng không thể làm lơ.



"Nhờ phúc của Vũ đệ ngươi, vi huynh lần này cuối cùng là mạng lớn nên chưa chết!"



Nhạc Lâm lần này không thèm giấu diếm, cho dù trước kia gặp mặt Nhạc Vũ hắn vẫn miễn cưỡng duy trì bình tĩnh . Nhưng hôm nay cho dù là giả bộ cũng không cách nào làm được.



Nhạc Vũ lúc này cũng không biết trả lời như thế nào, cười gượng một tiếng rồi nhìn sang con Long Lân Mã mà Nhạc Lâm đang cưỡi.



Con vật này trên đầu có hai sừng, thân rồng, bốn vó hồng như lửa. Bộ dạng vừa có chút giống long, lại có chút tương tự như kỳ lân trong truyền thuyết của Đông Thắng đại lục, thần thái ôn thuần, lộ vẻ là đã được thuần hóa. Điều duy nhất đáng tiếc chính là, con song giác Long Lân Mã này thuộc về Ngũ Hành hỗn tạp làm giá trị của nó giảm mạnh. Bất quá đối với người tu tập Đại Hỗn Nguyên Công như hắn lại là thú cưỡi thích hợp.




Đoàn người ra khỏi cổng thành phía nam thì chạy thẳng theo hướng ngoài cốc. Đội ngũ săn thú hơn hai mươi người cũng từ từ tách ra làm hai. Nhạc Duẫn Kiệt cùng Nhạc Duẫn Văn mang theo đám Huyền Giáp trọng kỵ chạy ở trước nhất. Nhạc Vũ cùng hai đường huynh của hắn cũng hơi tụt vào phía sau.



Nhạc Vũ biết điều này cố nhiên là bởi vì thuật cỡi ngựa của bọn họ không tinh, song trong chuyện này cũng là Nhạc Duẫn Kiệt muốn cho đám vãn bối như hắn có một lần cơ hôi để thân cận. Bất quá hắn cũng cảm thấy thích như thế, trên đường vừa cùng Nhạc Nghi Chân nói chuyện, vừa tự mình thử nghiệm Ngự thú thuật học được trong sách.



Sở dĩ nói là ngự thú thuật, mà không phải thuật cưỡi ngựa cũng là có nguyên nhân khác. Ở Đông Thắng đại lục này, cưỡi thú không phải chỉ đơn giản là cưỡi như vậy.



Giống như con Long Lân Mã hắn đang cưỡi, ngoại trừ cước lực và những phụ trợ tác chiến thông thường thì lúc cần thiết còn có thể tạm thời cung cấp yêu lực cho chủ nhân để chiến đấu.



Ngự thú thuật mà Nhạc Vũ học được trong sách chính là như thế, có thể ở trình độ nhất định giúp người sử dụng tăng tiến khế hợp với kỵ thú của mình. Bất quá tác dụng chủ yếu nhất là giúp lấy ra yêu lực của kỵ thú bảo vệ thân thể người sử dụng mà không bị thương tổn.



Cũng vì vậy mà nó không có tác dụng với võ sĩ trở xuống. Song từ võ sư trở lên thì đó là thuật phải học! Hơn nữa loại học thuật này muốn hoàn toàn nắm giữ ít nhất cũng phải ba đến năm tháng, còn muốn phối hợp thuần thục với kỵ thú nếu chưa qua mấy năm thì chưa thể.



Bất quá Nhạc Vũ lúc này có đại hành gia như Nhạc Nghi Chân bên cạnh chỉ điểm yếu quyết cộng với ưu thế về năng lực phân tích nên chưa đầy nửa giờ, thanh kiếm lấy ra thí nghiệm trong tay hắn đã phun ra kiếm khí dài ít nhất tới hai thước.