Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 719 : Dễ dàng tới tay
Ngày đăng: 20:49 20/04/20
Chiến Tuyết dùng Bạch Đế kiếm đem tiên binh kia hoàn toàn cắn nuốt, sau đó dài ra chừng năm thước, mũi kiếm thật rộng, nhưng không khác biệt nhiều so với lúc trước.
Trong lòng Nhạc Vũ biết được thanh Bạch Đế kiếm đã khác với lúc trước. Dù thanh kiếm này không được dung nhập Tử Thần Thiên Tinh, nhưng vẫn có được khả năng tiến hóa. Giờ phút này chẳng những thân kiếm bền bỉ hơn nhiều, ngoài ra còn có chút năng lực của thanh tiên binh vừa rồi.
Về phần cụ thể như thế nào, còn phải hỏi Chiến Tuyết mới biết được.
Giờ phút này Nhạc Vũ cũng không có lòng dạ đi chú ý những việc như vậy, hắn còn đang do dự suy nghĩ. Hắn vốn không có ý định tiếp tục lưu lại Quy Khư Cung mật cảnh, nhưng thần hồn của Hoa Dật chân nhân lưu lại tin tức thật làm cho hắn cảm thấy động tâm.
Chỉ chốc lát sau Nhạc Vũ khẽ thở dài, hắn quyết định sớm rời nơi này mới tốt nhất. Nhưng khi hắn vừa cất bước, bỗng dưng đôi mày cau lại, nhìn ra bên ngoài cửa viện.
Chiến Tuyết chế luyện xong Bạch Đế kiếm, thần trí cũng vừa thức tỉnh. Nhìn thấy dị trạng của Nhạc Vũ nàng lập tức nhắm mắt dùng hồn niệm đi điều tra, chỉ một lát sau liền biến sắc.
Thần hồn của nàng mạnh hơn Nhạc Vũ, lúc này đã cảm giác được xa xa có một cỗ linh lực ba động vô cùng mạnh mẽ, đang gấp rút lao tới, cấm chế linh trận bên trong cung điện đều bị va chạm không ngừng.
Tiếp theo chỉ vài lần hô hấp, con ngươi Chiến Tuyết chợt co rụt lại, hô hấp có chút khó khăn nói:
- Thiếu gia, người này hẳn là Ngọc Tiên tu sĩ. Thật mạnh! Đoán chừng thêm hai khắc nữa hắn sẽ tìm tới nơi đây.
Nhạc Vũ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, vừa rồi hắn cũng đã có cảm ứng, nghe vậy chỉ nhướng mày nói:
- Có biện pháp tránh né không?
Hắn liền lấy ra một hộp ngọc chừng ba tấc, bên trong lót Thiên Niên Tằm Ti lấy được từ Thính Vân Thiên Cung, sau đó lấy ra một thanh tiên binh, đem hai đóa liên hoa chém xuống, đặt vào bên trong hộp ngọc. Sau đó ở bên trên kết thêm chút ít tơ tằm, vững vàng gói lại, sau đó thu hồi.
Trong lòng hắn vô cùng vui vẻ, nguyên tưởng rằng lần này tới đây không được bình an, còn gặp nguy hiểm tột cùng, nhưng thật không ngờ lại được linh trân dễ dàng như thế.
Ngay sau đó Nhạc Vũ lấy ra Tiểu Càn Khôn Hồ Lô, kháp pháp quyết, xa xa khẽ hấp, liền đem Thiên Nguyên Chân Thủy trong hồ toàn bộ thu đi. Hệ rễ của Thất Diệp Tịnh Đế Liên cũng cực kỳ trân quý, đem dùng làm thuốc, có thể chế luyện ra linh đan tăng lên tu vi. Nếu tiêu tốn thêm thời gian, chưa chắc không thể tiếp tục nuôi dưỡng ra được một gốc Thất Diệp Tịnh Đế Liên như trước đó.
Nhạc Vũ dùng thủ pháp đồng dạng thu hồi, sau đó đưa mắt nhìn quanh, trên mặt hiện lên vẻ cười khổ.
Nơi này đi vào dễ dàng, nhưng muốn đi ra ngoài thật muôn vàn khó khăn. Phù Không Đảo này thật sự quá lớn, mà tệ hại nhất chính là giờ phút này hắn lại không có thời gian dây dưa quá lâu.
Chiến Tuyết hiểu được khó khăn của Nhạc Vũ lúc này, gương mặt hiện lên thần sắc lo lắng, suy ngẫm thêm chốc lát, nàng chợt nhìn về phía mặt đông nói:
- Thiếu gia, sao không đi qua bên kia xem thử một chút?
Nhạc Vũ nghe vậy không khỏi ngẩn ra, Chiến Tuyết chỉ theo phương hướng chính là cửa vào tòa tiên cung này, nhưng nơi đó lại tổn hại ít nhất khu vực chung quanh.
- Tự nhiên đi vào đó làm chi? Tìm chết sao?
Nhạc Vũ định lắc đầu, nhưng ngay sau đó trong lòng chợt động, tựa hồ vừa nghĩ tới điều gì, trên mặt hắn hiện lên nụ cười, lập tức đi về phía trước, hướng cửa tiên cung đi tới.