Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 725 : Vây công Quảng Lăng

Ngày đăng: 20:49 20/04/20




Trước khi rời đi Hoàng Hôn Giới, Nhạc Vũ đi một chuyến đến nơi Nhạc Trương thị đang tu hành.



Xuyên qua mấy chục vạn dặm, sau đó xuất hiện bên trong một sơn động. Đây là một linh mạch nhị phẩm, chung quanh đều là vách đá, bố trí cực kỳ đơn sơ.



Trong lòng Nhạc Vũ chợt căng thẳng, hắn biết hôm nay Nhạc Trương thị cơ hồ đặt toàn bộ tinh lực trong việc tu hành. Nếu không phải như thế, cũng không thể chỉ trong mấy chục năm đã đạt tới Nguyên Anh cảnh giới, không đến nỗi bị ba người Nhiễm Lực bỏ rơi lại quá xa.



Chẳng qua đổi lại cuộc sống thường ngày chẳng khác gì như một người khổ hạnh, hoàn toàn không biết hưởng lạc, điều này làm cho hắn có chút hối hận.



Nhạc Trương thị vẫn đang nhập định, qua một lúc lâu mới thức tỉnh lại. Vừa mở mắt nhìn thấy Nhạc Vũ đang đứng trước mặt, không khỏi ngẩn ra, nói:



- Lần này là muốn đi trở về? Là vì chuyện của Xương sư thúc tổ đúng không?



Nhạc Vũ cười khổ gật đầu, hôm nay hắn cũng không dám xem nhẹ mẫu thân mình, Nguyên Anh cảnh giới xem như đã có thể thôi diễn thiên cơ. Có thể tìm được dấu vết, lại thêm biết trước tương lai, Nhạc Trương thị có thể nhìn ra ý tứ của hắn cũng không kỳ quái.



- Xương sư thúc tổ đối với ngươi ân trọng như núi, chuyện này đương nhiên phải làm.



Nói tới đây, Nhạc Trương thị chợt trầm mặc thật lâu, sau đó phát ra một tiếng than nhẹ:



- Bất quá có đôi khi mẹ cũng đã nghĩ, ban đầu nếu không đi tranh giành, chỉ trông coi mười mấy mảnh đất kia mà sống, hôm nay có thể sống tốt hơn một chút hay không? Luôn là như vậy, Vũ nhi lúc thì vội vàng, lúc thì đi xa. Gần gũi thì ít mà xa cách thì nhiều, mặc dù có chuyện gì hung hiểm cũng không thổ lộ một câu…



Nhạc Vũ khẽ nhíu mày, trong lòng hắn tuy có chút hoài niệm mấy năm cuộc sống từ sau khi đi tới thế giới này, nhưng trong lòng hắn cũng rõ ràng, nếu quay lại thêm một lần, chỉ sợ hắn cũng chọn con đường này.



Có một số việc, hắn không thể không tranh giành. Trong nội tâm kiêu ngạo cùng hùng tâm trong đời này đến tận bây giờ chưa bao giờ phai nhạt.



Hơn nữa bắt đầu từ ngày hắn nhận được đoàn Hồng Mông Tử Khí, vận mạng của hắn đã thân bất do kỷ. Ngoại trừ vùng vẫy tìm một đường sinh cơ, không còn con đường nào có thể đi tới.



Nhưng đối với mấy người Nhạc Trương thị, trong lòng hắn nếu không cảm thấy có lỗi thì là giả dối.


Lắc đầu, Nhạc Vũ quay đầu hỏi:



- Người chủ sự, là Thính Vân Tông Huyền Tĩnh của các ngươi, hay là Thiết Kiên đạo nhân?



Đạo nhân mặt vàng do dự một trận, tiếp theo vẻ mặt âm trầm cười nói:



- Tự nhiên là bổn tông, Huyền Tĩnh chân nhân!



- Chưởng giáo của các ngươi, thủ đoạn đúng là rất giỏi!



Nhạc Vũ nhếch môi, Huyền Tĩnh chân nhân có thể tra xét ra được chuyện này, hơn nữa còn lấy lý do mạnh mẽ tập hợp lực lượng chư tông, nói là hạng người kiêu hùng cũng không quá đáng.



Hắn đang định hỏi tiếp, tiếp theo chỉ thấy quanh người đung đưa một trận, có người đang dùng lực lượng mạnh mẽ oanh kích mảnh không gian này.



Đạo nhân mặt vàng nhất thời mừng rỡ, mấy chục đạo phù quanh người toàn bộ nổ tung, xé rách không gian phong tỏa của Nhạc Vũ. Nhưng hắn chỉ mới vui mừng một thoáng, ngay lập tức ngây ra, Nhạc Vũ duỗi ngón tay, một đạo hồng sắc quang thúc nhất thời xuyên đến, đánh xuyên thấu thân thể hắn, toàn bộ máu huyết trong cơ thể đều hóa thành băng bụi,



Chỉ còn lại chút nguyên thần bị Nhạc Vũ hút nhiếp vào trong tay, hắn vận khởi Hi Hoàng Quan Tâm Thật lục soát trí nhớ người kia, chỉ trong chốc lát liền hiểu được tình hình rõ ràng.



- Thì ra những người này đã vây núi hơn nửa tháng!



Trong nội tâm Nhạc Vũ hiện tại cảm thấy thật sự may mắn.



Thật ra hợp lực chư tông, đã sớm có thể san bằng Quảng Lăng, nhưng trì hoãn tới giờ phút này cũng hợp với ý tứ của chư tông. Ý của Huyền Tĩnh chân nhân ước chừng cũng không muốn lập tức san bằng Quảng Lăng Tông, chỉ cần vây núi mấy tháng đại cục thiên hạ sẽ đại biến, Quảng Lăng Tông đang thắng thế cũng sẽ tan thành mây khói, thậm chí có thể bức bách Quảng Lăng cúi đầu.



Chẳng qua ước chừng cả Huyền Tĩnh cũng không ngờ, tính toán này của hắn sẽ đưa tới hậu quả bực nào