Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 75 : XẠ NGHỆ VÔ SONG
Ngày đăng: 20:43 20/04/20
Nhạc Duẫn Kiệt giật mình ngây ra một hồi lâu, cho đến khi Nhạc Vũ rút mũi Hồng Mi Ưng cốt tiễn thứ ba bắn ra mới lấy lại tinh thần. Y hít vào một hơi khí lạnh, liếc Nhạc Duẫn Văn cũng đang kinh ngạc không dám tin, đều đọc trong mắt nhau vẻ kinh hãi.
Mũi tên thứ hai của Nhạc Vũ vẫn từ khoảng cách ngoài 400m cắm vào hốc mắt con Thiết Vũ Điêu. Chỉ hơi khác biệt là lần này con chim kia đang bay quanh với tốc độ cao nên mũi tên không xuyên qua óc mà lộ ra từ hốc mắt bên kia.
Điều này làm cho bọn họ có cảm giác như đang trong mộng.
Ở độ cao 400m, chỉ sợ tiên thiên cường giả cũng phải sử dụng loại cung ít bị ảnh hưởng gió nhất mới có thể trúng mục tiêu, nhưng Nhạc Vũ có thể bắn tinh chuẩn như vậy thì đúng là không thể nói gì.
Lần đầu tiên còn có thể nói là ngẫu nhiên nhưng nếu là lần thứ hai ngay trước mặt thì khó có thể nói là trùng hợp.
Nhạc Duẫn Kiệt rốt cuộc vẫn là tâm tính trầm ổn, chỉ một loáng đã bình tĩnh lại trợn mắt nhìn chung quanh quát bảo:"Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Tản ra hết cho ta!"
Đám Huyền Giáp võ sư chung quanh đều có kinh nghiệm phong phú, sau khi hồi tỉnh thì lập tức tản ra chiếm cứ vị trí có thể quan sát tốt trong rừng. Bản thân Nhạc Duẫn Kiệt cũng cầm thanh Xà Tượng cung của mình, một tả một hữu cùng với Nhạc Duẫn Văn đứng bên cạnh Nhạc Vũ.
Nhạc Vũ không hề biết những chuyện này. Từ lần đầu tiên kéo cung hai mắt hắn chỉ một mực dõi lên trời cao. Mũi tên thứ ba vẫn như cũ cắm vào hốc mắt một con Thiết Vũ Điêu, còn trong đầu Nhạc Vũ đã cảm thấy choáng váng.
Cảm giác của Nhạc Duẫn Kiệt lúc này cũng cực kỳ phức tạp, vừa như phát hiện thấy một bảo tàng, kết quả sau khi dọn xong thì phát hiện thêm bên dưới còn một gian bảo vật còn trân quý hơn.
Y có một dự cảm, những gì chứng kiến hiện giờ còn chưa phải là toàn bộ. Hơn nữa đánh giá của thập thất thúc đối với đứa nhỏ này tuyệt không phải là cao mà là cực thấp mới đúng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đến khi Nhạc Vũ bắn ra mũi tên thứ tám thì Nhạc Duẫn Kiệt mới hồi tỉnh lại. Y phát hiện bầy Thiết Vũ Điêu đã lao xuống tới 120 thước, cuối cùng tiến vào đến trong tầm sát thương của hai mươi tên Huyền Giáp kỵ sĩ.
Bất quá lúc này mọi người đã không còn bảo trì được tư thế bình thản của lão thủ săn thú nữa mà đã giương cung nhắm lên không trung sẵn sàng. Đợi cho đến khi bầy yêu cầm xuống tới 260 bộ thì hai mươi ba mũi Hồng Mi Ưng cốt tiễn mới cơ hồ ở đồng thời bắn ra. Trong lượt bắn đầu tiên đã khiến cho số lượng bầy Thiết Vũ Điêu giảm đi hơn một phần tám. Ngay khi bầy yêu cầm còn chưa kịp hoàn hồn thì đợt tên thứ hai đã bắn ra, chiến quả lần này thâm chí còn lớn hơn, ước khoảng hai mươi con yêu cầm mất thăng bằng tiếp tục rớt xuống.
Bầy Thiết Vũ Điêu trên không trung rốt cuộc cũng ý thức được điều chờ bọn chúng bên dưới chỉ là cái chết, vội vàng chuyển hướng bay đi tứ tán.
Đợt tên thứ ba cuối cùng chỉ bắn rớt được tám con yêu cầm chậm chạp còn rớt lại, chiến quả kém xa so với trước. Bất quá dù vậy thì đám người Nhạc Duẫn Kiệt trong rừng vẫn cực kỳ vui vẻ.
Đối với một bầy yêu cầm đông đúc mà nói, một lượt chết đi hơn sáu mươi con đực, không thể nghi ngờ là một tai nạn mang tính hủy diệt!