Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 8 : ĐẠI HỖN NGUYÊN CÔNG

Ngày đăng: 20:42 20/04/20




Ăn xong cơm trưa, việc đầu tiên mà Nhạc Vũ làm chính là cầm lấy tiền riêng của tiểu Nhạc Vũ đến cửa thành phía nam thu mua dược liệu từ những thợ săn và thợ hái thuốc chuyên nghiệp. Bên trong có một đại lượng lớn xương của Dực Thử cùng với một phần dược vật được hắn trữ lại trước đây. Bất quá để che giấu nên hắn cũng thu mua không ít vật liệu vô dụng, phần lớn là thuốc trợ giúp trợ thương gãy chân gãy tay. Sau đó cùng Nhiễm Lực vác bao lớn bao nhỏ vội vã chạy ra ngoài thành. Dĩ nhiên không phải là chỗ chân núi tiếp giáp với ruộng nước ở hướng nam Nhạc gia thành mà là sau núi hướng bắc.



Nhạc thị được xưng là đứng đầu trong phương viên ngàn dặm, song chân chính thực tế khống chế khu vực, thật ra thì chỉ giới hạn trong một giải đất vài chục dặm bị vây trong dãy núi mà thôi. Ước chừng bảy mươi vạn mẫu đất, nhưng cần nuôi sống hơn hai mươi vạn thậm chí nhiều hơn nhân khẩu, cho nên mỗi khu vực có thể trồng trọt đều được sử dụng đến cực hạn.



May nhờ hoàn cảnh thế giới này thật tốt, đất đai phì nhiêu. Một mẫu đất tùy tùy tiện tiện đều có thể sản xuất mười hai mười ba thạch lương thực, cộng thêm kỹ thuật ruộng bậc thang còn chưa tồn tại nên chỗ của hắn tuy ở giữa sườn núi nhưng không tính là rất dốc, có thể thấy nước chảy róc rách, cây cối tươi tốt tuyệt mỹ.



Chỗ này có thể được coi như một hậu hoa viên, cao chừng 1400 thước, tên là Hổ lĩnh, cứ khoảng mấy năm sẽ được các cường giả cấp võ sư trong Nhạc thị dọn dẹp một lần, thanh trừ hết tất cả các yêu thú có thể uy hiếp với nhân loại.



Ngoài ra còn có chỗ cao nhất cũng thấy được một đám nỏ pháo, thân được chế từ gỗ Hoàng Thác cực bền, cộng thêm với ngân cương mềm, sau đó lấy gân ưng sư tử và cuồng tê giác chế thành dây cung khiến xạ trình cao gần một ngàn đến 1400 thước. Chẳng những có thể để phòng ngự ác điểu bầu trời mà cũng đầy đủ lực chế áp đối với uy hiếp đến từ dưới chân núi.



Đây là nơi mà Nhạc gia liên tục mấy trăm năm tích lũy, cũng có thể coi là chỗ dã ngoại, so với một số tiểu thành trấn và thôn xóm phụ cân Nhạc thị còn an toàn hơn rất nhiều. Bên trong thành có rất nhiều tiểu hài, đều đang nô đùa vui vẻ.



Dĩ nhiên, mục đích của Nhạc Vũ cùng Nhiễm Lực chạy đến đây không phải để chơi mà chuẩn bị đến một nơi hậu sơn phía Đông.
Ví dụ như Hỏa linh lực, nếu nói "Hỏa viết viêm thượng", khi tu tập thì mỗi ngày đều tạo ra vết cháy trong kinh mạch không phải chuyện đùa, lúc đầu thì không có gì nhưng lâu dài khi đạt tới cao độ nhất định sẽ làm cho người tu tập đau đến không muốn sống. Còn Thổ linh lực, với đặc tính ngưng trọng có thể khiến cho sau một thời gian kinh mạch bị tắc nghẽn.



Kim thuộc tính cùng Mộc thuộc tính cũng không cần nói, không cẩn thận sẽ làm kinh mạch tổn hại. Thậm chí người của thế giới này cũng đã phát hiện ra là chúng không ổn. Theo truyền thuyết thì từ ngàn năm nay, cũng không có người có thể đem nội lực kim khí tu tập đến Tiên Thiên, trong Nhạc thị cũng rất ít người tu tập. Còn Mộc thuộc tính với đặc tính "sinh sôi" cũng sẽ khiến người ta đau đầu, tu tập nó đến trình độ nhất định sẽ khiến kinh mạch phát triển như rễ cây, khó mà có thể khống chế.



Về phần Thủy thuộc tính, nhìn như vô hại, song "Thủy viết nhuận hạ". Dưới sự tác dụng lâu dài của Thủy chân lực sẽ khiến cho kinh mạch mất đi tính bền chắc.



Cũng chính vì vậy mà Nhạc Vũ mới có thể lựa chọn Đại Hỗn Nguyên Công cơ hồ không có ai để mắt tới. Mặc dù khắp mọi mặt không có gì ưu thế, nhưng ngược lại nó cũng không gây tổn thương kinh mạch.



Chẳng qua là kể từ đó, tiến triển tu vi của hắn trong hai tháng này tiến triển rất chậm. Bất quá thân thể Nhạc Vũ vốn là cũng không phải là rất thích hợp Di khí bộ vân chân pháp tu tập Thủy thuộc tính, cộng thêm với hệ thống trí năng phụ trợ nên những chỗ tốc độ ngưng trệ trước kia cũng được khắc phục.



Trên thực tế, nếu không phải là hắn cố kỵ kinh mạch trong cơ thể đang trong quá trình phát triển, rất nhiều nhánh kinh mạch không ổn định nên không chịu được áp lực lớn thì muốn đẩy nhanh tốc độ lên gấp đôi cũng không vấn đề gì.