Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 801 : Sơ chí Hồng Hoang
Ngày đăng: 20:50 20/04/20
Cho đến lúc này, Nhạc Vũ mới có thời gian đánh giá lại hoàn cảnh ở đây, sau đó vô thức nhướng mày.
- Hay cho một nơi xa xôi.
Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ thu hồi ánh mắt.
Nguyên lai trong Địa Tiên giới cũng không đủ chỗ có linh lực, hoàn cảnh ác liệt còn hơn Thiên Nguyên giới cả chục lần. Linh mạch nơi đây cực nhỏ, đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là nhị phẩm, tam phẩm mà thôi.
Bất quá nơi này so với lúc hắn vừa vào Địa Tiên giới đã tốt hơn vô số lần. Ít nhất trong hồn thức của hắn đã cảm giác có một chút sinh linh, màu đỏ trên mặt đất cũng giảm đi một chút.
Nhạc Vũ chỉ cảm thấy một mùi khí huyết tinh lưu động không ngớt dưới nền đất, gần như khắp nơi đều bị huyết khí này nhiễm bẩn khiến cỏ cây sinh linh không thể tồn tại.
Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động liền dùng thần thông Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn đánh một chưởng ra xa khiến một ngọn núi cao bốn ngàn trượng bên cạnh tan thành bụi phấn.
Đến khi tiếng nổ ầm ầm dần lặng yên thì Nhạc Vũ nhíu chặt mày.
- Quả nhiên! Từ khi Thiên Trụ đứt gãy, Hồng Hoang nứt vỡ thì Hồng Quân tính cả chư vị đạo tổ lợi dụng đại pháp lực củng cố bản nguyên Hồng Hoang, hạn chế pháp lực thần thông tu sĩ thế giới này để tránh Hồng Hoang lại bị đại nạn. Một chưởng này của mình đã ngưng tụ lực mười đầu Chân Long cũng chỉ có 1000 vạn thạch lực, bị giảm đi hơn mười lần.
Việc này hắn sớm đã tìm hiểu được từ thần hồn của mấy thủ hạ của Xích Minh Thiên Tôn nhưng lúc này mới xác nhận là đúng.
Pháp tắc thiên đạo trong thế giới này càng phức tạp hơn so với Thiên Nguyên giới và Hoàng hôn giới, càng hạn chế mạnh hơn pháp lực tu sĩ.
Theo như truyền thuyết, trong mật cảnh Vân Thiên cung thì tu sĩ từ Kim Đan trở xuống không khác thường nhân, đến cảnh giới Nguyên Anh mới hơi có thần thông pháp lực khác biệt, hiện giờ xem ra lời này không phải là nói ngoa.
Về phần theo như lời đồn là những tu sĩ này để ngăn ngừa hạo kiếp Hồng Hoang mà có hạn chế của đạo tổ, Nhạc Vũ lại xì mũi coi thường.
Sau khi Hồng Hoang sơ khai thì trải qua hạo kiếp, làm gì có quan hệ đến những tu sĩ cấp thấp này?
Ngược lại là những bậc đại năng Hồng Hoang thường hiện lên trong đại kiếp, gián tiếp hay trực tiếp đều có, chỉ là không biết vai trò của mấy vị này ra sao mà thôi.
Cơ hồ hắn đối với mấy lời của Chúc Long còn tin tưởng hơn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đi về phía trước liền thấy một căn phòng gỗ nhỏ cổ kính đột ngột mọc lên bên cạnh hồ nước, một thửa ruộng nước kéo dài từ giữa hồ đến sâu bên trong.
Nhạc Vũ bố trí một linh trận không gian quy mô vừa che lấp toàn bộ.
Độn nhập vào trong mộc các, Nhạc Vũ cảm thấy một cảm giác vô cùng cô tịch.
Trước đây tại Thiên Nguyên giới, tuy hắn quanh năm một mình hành tẩu nhưng luôn có Chiến Tuyết làm bạn ở bên, thêm vào trong có Quảng Lăng sơn còn có gia đình.
Nhưng trong thế giới này hắn chính thức chỉ có một mình. Chiến Tuyết đang chờ đợi hắn tiếp ứng, còn Sơ Tam Tinh Nguyệt đang ở Lang Mị Thiên Cảnh lợi dụng gia tốc thời gian trùng kích thập ngũ giai trước khi phi thăng.
Về phần Đằng Huyền ít nhất phải hơn chín trăm năm sau mới có thể chui ra từ trứng Chúc Long.
Nhạc Vũ bất giác thở dài rồi khoanh chân ngồi xuống, lấy ra tụ nguyên châu bắt đầu luyện hóa số nguyên khí của tiên giới tích lũy từ sâu trong bản nguyên Hồng Hoang, ngưng tụ thành phù văn Ngũ Hành.
Hắn đã nghiên cứu tìm hiểu Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười một đến tầng thứ mười hai hơn sáu mươi năm nhưng khi ngưng luyện phù văn lại rất khó khăn.
Nguyên lực còn lại đều bị Nhạc Vũ rót vào tụ nguyên châu khiến Tiên Thiên linh bảo này từng chút một tràn đầy.
Bất quá Nhạc Vũ chưa từng chính thức nhập định, thủy chung lưu lại vài phần tâm thần cảm giác ngoại giới.
Quả nhiên đến ban đêm chợt có một con chim khổng lồ màu vàng sải cánh rộng gần 500 trượng từ xa bay tới.
Khi tới trên đỉnh núi, nó lộ vẻ ngạc nhiên, xoay tròn trên bầu trời hồi lâu rồi bỗng nhiên bắn ra hung quang giang cánh hạ thẳng xuống hồ.
- Kim Dực Lôi Bằng? Hay cho một con nghiệt súc! Tại nơi đất cằn sỏi đá này cũng có thể tu luyện đến trình độ như vậy.
Nhạc Vũ cười lạnh, cũng không cảm thấy đáng gì, phóng lên một cây ngũ sắc ngọc xích xuất ra lực từ trói buộc.
Lôi Bằng mới bắt đầu kịch liệt kháng cự, cho đến khi phát hiện vô luận như thế nào cũng không thể nào phản kháng mới thôi dãy dụa. Đến khi nó bị kéo vào trong mộc các, trông thấy Nhạc Vũ thì càng lộ ra mấy phần sợ hãi.