Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 830 : Nguyên linh Hồng Vân
Ngày đăng: 20:50 20/04/20
Linh trận lục giác dưới chân Nhạc Vũ đã hiện lên từng đợt linh quang mãnh liệt, liên tục sáng lên. Ngũ Hành linh lực bắt đầu rót vào bên trong, liên tục lưu động tuần hoàn bên trong phù triện, phát tán lên thất thải quang mang, ngay cả sát khí nơi này cũng dần dần bị bài xích ra xa.
Trong đó có một bộ phận đến từ tiên thạch bố trí trên mặt đất, một bộ phận khác là từ thế giới Diễn Thiên Châu bị Nhạc Vũ mạnh mẽ rút ra, rót vào giữa linh trận, bù đắp lại chỗ thiếu hụt của nơi này.
Hắn cảm giác từ không trung xa xôi lực lượng nắm giữ Thông U Châu đang nới lỏng rất nhanh, vị trí không ngừng di chuyển.
Nhạc Vũ khẽ nhíu mày, hắn biết đây là do sát trận nơi này ảnh hưởng. Mấy trăm năm trước Trấn Lương quốc đã bố trí đại trận bên dưới Huyết Vân sơn mạch, dùng để mạnh mẽ hấp xả tu sĩ phi thăng từ hạ giới đến nơi này.
Ngay cả Thiên Nguyên Giới cũng có hơn trăm Tán Tiên sau khi tố hình phi thăng cũng bị Trấn Lương quốc thu giữ.
Phối hợp cùng trận pháp hắn bố trí giờ phút này, đem Chiến Tuyết kéo tới nơi đây, vốn là chuyện thật đơn giản.
Chuyện xấu duy nhất đó là tiên thiên sát trận quấy nhiễu không gian.
Cũng may tu sĩ phi thăng cũng không giống như xuyên qua không gian bình thường, việc này ít nhất còn có sáu thành hi vọng thành công!
Thả Thông U Châu ra ngoài ấn đường, bay trên không trung, Nhạc Vũ bỗng cắn nhẹ đầu lưỡi, phun ra một ngụm tâm huyết lên trên. Ngay sau đó liên tục đánh ra hơn chục thủ ấn, đem từng đợt pháp lực thật lớn đánh vào bên trong hạt châu.
Tiếp theo hắn trợn to mắt, phảng phất như xuyên thủng qua tận thời không, xa xa bắt giữ lấy tung tích của Chiến Tuyết. Ngay tiếp theo một tia hồn niệm xuyên thấu qua Thông U Châu đem Định Minh Châu mạnh mẽ nắm lấy, kéo về hướng bên này.
Nhưng chỉ một thoáng sau, vài đạo kiếm khí lạnh thấu xương chợt từ trong hư không phá không bay qua, thẳng chém tới.
Quả nhiên! Ta dẫn thêm người khác vào trận, lập tức bị sát trận cắn lại!
Nhạc Vũ cười khẽ, không hề có chút ngoài ý muốn, lập tức tế bảo kính lên cao, một tầng băng lam nhị sắc quang mạc nhất thời hiện ra bên cạnh hắn, tiếp theo Thái Ất Linh Lung Ngọc Hổ Như Ý tỏa ra một tầng thanh quang bao phủ bên ngoài.
Vạn Mộc Phong Thần Bích là thần thông phòng thân tuyệt đỉnh, nhưng bị kiếm khí tương đương một kích toàn lực của Thái Ất Chân Tiên đập vào, chỉ trong chốc lát đã toàn bộ hỏng mất.
Sau đó đến Băng Diễm Huyền Quang Chướng, vật này được bảo kính mạnh mẽ tăng lên tới tầng mười tám, bởi vì gia trì liền tương tự với một môn đại thần thông, giờ phút này còn kiên cố hơn cả thanh sắc bích chướng.
Không sai! Hiện giờ ta cũng thật xem trọng ngươi, căn cơ như vậy cho dù không có Hồng Mông Tử Khí tương trợ, cũng sẽ có đủ cơ hội đi chứng đại đạo. Cho dù là thời hồng hoang sơ khai có thiên phú như ngươi cũng chỉ có năm ba người mà thôi. Không ngờ ngoài ngươi ra còn có lương tài mỹ chất như thế. Nàng chịu ngươi khống chế, tiền đồ vô cùng tận, xứng đáng làm cánh chim cho ngươi…
Nhạc Vũ cũng không nghe được những lời phía sau của Hồng Vân, trong đầu chỉ lặp đi lặp lại vài câu trước đó của hắn.
Nếu như có thể không nhắc tới, thì không nói cho thỏa đáng…
Kỳ thật chính mình cũng hiểu rõ trong lòng…
Hay thật sự đúng như lời nói của Chúc Long kia?
Trong lòng hắn còn đang suy tư, Hồng Vân lại nói tiếp:
Hiện giờ vẫn còn sớm, ngươi cần gì nghĩ quá mức? Kỳ thật đợi tới khi ngươi đạt tới Đại La Kim Tiên cảnh giới, hết thảy ngươi liền có thể hiểu rõ. Trước mắt chỉ cần hiểu nên cẩn thận làm việc là được! Ngoài ra cũng không cần đi quản quá nhiều! Còn có chút việc chỉ cần thiên cơ vẫn rối loạn, thì ngươi làm việc không cần quá mức kiêng kỵ…
Trong lòng Nhạc Vũ rung động, trong lòng chợt hiểu ra, tiếp theo thi lễ thật sâu nói:
Đa tạ sư tổ dạy bảo!
Hồng Vân nghe vậy liền cười, tiếp theo không chút để ý phất tay nói:
Ngươi là người thông minh, không cần ta nói ngươi cũng sẽ nghĩ tới. Vốn ta còn có chút lời nói cần lưu lại, nhưng ngươi không phải Tử Vân, vậy thì dễ thôi. Ngày sau gặp lại sư phụ ngươi, chỉ nói ta thật sự xin lỗi hắn. Bên trong cẩm nang có hai loại đồ vật có thể giúp được ngươi. Còn có Tử Khuyết Thiên Chương, chỗ này của ta đồng dạng có một tuyến nguyên linh lưu lại bên trong, ngươi cũng không cần quá nhiều cố kỵ…
Nói dứt lời, thân ảnh Hồng Vân dần dần tiêu tán trước mặt Nhạc Vũ, thần tình lạnh nhạt, phảng phất như chuyện vô cùng bình thường.
Nhạc Vũ lại thi lễ thật sâu, thẳng đến khi hư ảnh kia hoàn toàn tiêu tán mới ngẩng đầu lên. Vừa nghĩ lại, liền lấy hồng sắc cẩm nang cầm trong tay.
Ngay sau đó liền nghe tiếng vang ầm ầm, chỉ thấy cuối cùng Chiến Tuyết đã rút ra toàn bộ, sát khí hội tụ quanh người nàng, lập tức chấn đãng không ngừng.