Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 833 : Bị bách ứng địch
Ngày đăng: 20:50 20/04/20
Nhạc Vũ có chút đau đầu dùng tay nhu nhu thái dương, sát ý trong đầu như thủy triều, nhưng vẫn còn duy trì vài phần lý trí.
Làm cho hắn cảm giác phiền toái không phải thực lực của ba người kia, mà là khả năng truy tung của bọn hắn.
Chỉ sợ cho dù hôm nay hắn thuận lợi rời khỏi tiên thiên sát trận nơi này, ba người kia cũng có thể tìm được hành tung của bọn họ.
Đồng dạng là nhân vật nhất lưu Thái Ất Chân Tiên, nhưng những Huyết Tu La này chiến lực vốn thấp hơn một tầng, trong mắt hắn lại càng khinh thường.
Nếu đặt ở một năm trước, tất nhiên hắn sẽ xa xa tránh né mà không đến gần. Nhưng hôm nay trong tay hắn cùng Chiến Tuyết tuy nắm giữ nhiều loại phương pháp khắc chế, nhưng lại không giống như ba người Dương Ất chân nhân, làm hắn chân chính cảm giác vạn phần kiêng kỵ.
Có lẽ đánh bại họ thật sự khó khăn, nhưng muốn tự bảo vệ mình cũng có được vài phần nắm chắc.
Nhưng hậu quả tin tức sẽ bị tiết lộ về sau, lệ khí cùng sát khí trong lồng ngực Nhạc Vũ không cách nào bị kềm chế.
Nhưng hắn cũng biết được một khi mấy người bọn họ tranh đấu, tất nhiên sẽ làm kinh động tới những người khác, tình cảnh khi đó sẽ càng thêm không xong.
Giờ phút này tiến vào bên trong sát trận tuyệt đối không chỉ có Ngũ Đài Tông cùng ba Tu La Huyết Thánh mà thôi.
Trừ phi trong vòng nửa khắc có thể lấy được tính mạng ba người này!
Trong nháy mắt trong đầu Nhạc Vũ hiện lên vô số ý niệm, nhưng tốc độ viễn độn không chút nào suy giảm. Thời gian bí pháp đem thân hình của hắn cùng Chiến Tuyết gia tốc gấp mười bốn lần, Ngũ Hành Âm Dương nguyên từ lực cũng toàn lực khởi động.
Bên trong đan điền của hắn, ngũ sắc quang mang phân thanh ngũ hành kiếm chớp động linh quang. Giờ phút này toàn bộ Tiên Thiên Hỗn Nguyên Khí trong cơ thể hắn đều lướt qua những thanh kiếm một lần, sau đó khi rót trở lại đan điền của hắn, cường độ mạnh mẽ tăng thêm mấy lần.
Cả người Nhạc Vũ cơ hồ hóa thành lưu quang.
Hắn cũng không hề có mục đích bay đi, liên tục phi độn chung quanh tòa mê cung khổng lồ bên dưới lòng đất. Sau đó hắn dần dần phát hiện tình hình này có chút không đúng.
Nhạc Vũ cười lạnh một tiếng, không tiếp tục quản tới. Ở bên ngoài linh trận hắn gia tăng ước chừng hơn trăm viên tiên thạch, làm linh trận càng thêm hoàn thiện. Thẳng đến khi huyết sát lực đi tới gần bên mới dừng lại khoanh tay đứng thẳng.
Ngay sau đó liền nhìn thấy huyết quang chợt lóe, ba bóng người vô cùng tuấn mỹ liền xuất hiện.
Lúc trước ở bên ngoài tiên thiên sát trận Nhạc Vũ cũng từng tiếp xúc với ba người này, nhưng khi chân chính gặp mặt, lại là lần đầu tiên. Lúc này hắn thật cảm thấy hưng trí nhìn ba vị Tu La Huyết Thánh ngay trước mắt.
Ngay sau đó Nhạc Vũ chợt cảm thấy trong lồng ngực quay cuồng một trận, chỉ cảm thấy vô cùng ghê tởm. Nếu chỉ nhìn bề ngoài của ba người này quả thật mỹ mạo vô song, nhưng khi hắn dùng Vô Vọng Chân Thủy kết hợp cùng Thái Vi Thanh Lương Chân Dịch, liền có thể phá hủy hết thiên hạ huyễn pháp.
Ba người này bày ra Chướng Nhãn Pháp tự nhiên không thể gạt được Chân Long Nhãn của hắn. Chỉ thấy dưới làn da của bọn hắn, có hàng vạn hàng ngàn huyết sắc đầu người đang không ngừng tê hào giãy dụa, vô số oan hồn bị nhốt thúc trong ba cơ thể kia không cách nào thoát thân.
Hắn không khỏi thuận theo bản năng đưa mắt nhìn sang một bên tránh né.
Người bên trái đem huyết quang hoàn toàn thu nhập vào trong cơ thể, liền cười nói:
Vì sao lại không chạy? Ta còn tưởng rằng các ngươi nhất định phải chạy đến sơn cùng thủy tận mới bằng lòng cam tâm!
Thanh niên tuấn tú ở giữa vừa nhìn thấy Nhạc Vũ liền ngây ra, có chút ngạc nhiên:
Lại là ngươi!
Hắn kêu lên một tiếng kinh dị, tiếp theo ánh mắt mang theo vẻ nghi hoặc liếc nhìn Chiến Tuyết đứng bên cạnh. Hồn niệm của hắn truy tầm hẳn là nữ nhân này. Nhưng luôn luôn loáng thoáng cảm giác người đánh cắp linh bảo phải là hai người.
Thật không ngờ người còn lại chính là tu sĩ thần bí đã khiến cho Ngũ Đài Tông cùng U Minh Huyết Hải đều có chút nếm thiệt thòi.
Sau thoáng kinh ngạc, thanh niên tuấn tú cười lạnh, trong mắt lóe lên sát khí, một cỗ ý niệm bén nhọn đến cực điểm, lại vô cùng mạnh mẽ xông ra, giống như ngọn núi lớn vừa sụp đổ, lại như bùn đất chảy tràn, làm Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết đứng xa xa đều lui ra sau một bước, trên mặt nhất thời biến trắng.