Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 840 : Bình yên thoát thân

Ngày đăng: 20:50 20/04/20




Đến khi sát linh triệt để mất đi thì Nhạc Vũ lại hơi có chút kinh ngạc, cảm giác thân thể mình hơi trầm xuống, lại có cảm giác vô cùng chân thật.



Dùng Bạch Lộc Già Thiên thoát ra ngoài thiên cơ quả thật có hiệu quả, càng có thể cảm giác dao động quỷ dị giữa thiên địa.



- Điều này là thiên địa thừa nhận thân phận của mình sao?



Sau một lát, thần sắc Nhạc Vũ khôi phục như thường.



Đây cũng vui mừng ngoài ý muốn, có nhân quả này bên thân thì thân phận cuối cùng cũng sẽ triệt để tiêu trừ. Nguồn: https://truyenfull.vn



Kỳ thật nếu không phải hắn hiểu rõ thân phận bản thân mà đứng ở góc độ người khác tính toán thì sợ là sẽ khó phân biệt thật giả.



Ngay sau đó, Nhạc Vũ lại giơ tay phải lên tạo ra một điểm lôi quang màu lam trong lòng bàn tay rồi dần biến thàn một lôi cầu.



Đây cũng là đạo pháp đắc ý nhất của người này tên gọi là Càn Lam hồn thiên chân lôi, là một loại kiếp lôi lớn nhất trong tam cửu trọng lôi.



Người này cũng có sở ngộ pháp tắc gia cường nên uy lực cực lớn, có thể so với ngũ cửu trọng lôi bình thường, tu sĩ Thiên Tiên cũng phải kiêng kị.



Vô Tướng Cửu Kiếp thần lôi pháp của Nhạc Vũ tuy là do tu sĩ hậu bối nghĩ ra nhưng đủ để làm tổng cương cho lôi pháp.



Hôm nay Nhạc Vũ đã tới đệ tứ trọng, đã từng trải qua tam cửu trọng lôi nên sử xuất Càn Lam hồn thiên chân lôi này cực kỳ đơn giản.



Thêm vào lực pháp tắc, nếu Nhạc Vũ nguyện ý thậm chí có thể đem lôi pháp này tăng lên một tầng.



Nắm chặt song thủ để xóa đi lôi quang, Nhạc Vũ lại lấy ra mấy thứ tiên bảo của người này lưu lại.



Sau một khắc, Nhạc Vũ nhíu mày cười khổ.



Theo ký ức hắn có được thì thân phận của người tên là Uyên Minh là nhị đại đệ tử của một tông môn tam lưu tên là Thủy Vân tông ở Thiên Thủy quốc cách Trấn Lương Quốc không xa.



Lần này tới Hồng Vân sơn mạch cũng không phải vì tham lam bảo vật mà vì muốn tìm dược liệu cho sư trưởng.




Dương Ất khẽ kinh dị, sau đó nghĩ nơi ở của Thủy Vân tông các Ngũ Đài Sơn cũng không quá xa nên biết mình cũng là bình thường, cũng không hỏi lại. Hắn chỉ nhíu mày như suy nghĩ điều gì, cuối cùng phất phất tay:



- Thủy Vân tông Uyên Minh? Thân phận này không giản, ngươi có thể đi.



Nhạc Vũ lại cúi người thi lễ rồi thôi động phi kiếm, nơi này có ít nhất chín vị Thái Ất Chân Tiên tề tụ, cho dù hắn to gan cũng không dám ở lâu.



Lúc hắn vừa hóa thành một đạo hồng quang thì trong không trung đôt nhiên có một pháp bảo hình thoi vô cùng sắc bén phá không bay tới, nó được gia trì bí pháp thời gian nên mang theo một tia khí tức màu đen phía trước.



Trong một sát na, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy trong lồng ngực lạnh buốt, cơ hồ theo vô thức cho là thân phận mình đã bị những người này khám phá.



Bất quá trong nháy mắt, Nhạc Vũ đã áp chế được nỗi kinh hãi, tế lên thanh Sương Thạch kiếm chưa tế luyện hoàn toàn lên không trung, lôi quang màu lam trùm lên thanh kiếm.



Ngay sau đó vang lên liên tiếp tiếng sắt đá giao nhau, từ bên trong chiếc phi toa và mũi kiếm Sương Thạch tuôn ra từng đoàn hỏa hoa. Khí đen và điện quang màu lam cùng phát ra thanh âm chấn động.



Sau một lát, phi toa bị đánh trở lại còn Sương Thạch kiếm cũng đồng dạng bị đánh ra hơn mười vạn trượng.



Nhạc Vũ bị cương phong trùng kích nhưng vẫn đứng sững giữa không trung, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, thân hình lảo đảo muốn ngã.



Hắn nhìn xuống phía dưới thì thấy mấy vị Thái Ất Chân Tiên đều không có động tĩnh gì, chỉ có một vị mặc đạo bào đỏ thẫm tiện tay chiêu lấy thu hồi phi toa.



Dương Ất chân nhân dùng pháp lực bắt lấy thanh Sương Thạch kiếm đang quay lại bên người Nhạc Vũ, khẽ vuốt ve thân kiếm rồi lắc đầu.



- Đây là thanh hảo kiếm, vận khí ngươi thật sự không tệ



Hắn vừa nói xong thì phất tay một cái đánh thanh kiếm trở về.



Nhạc Vũ tiếp trong tay thì như bị lôi kích, bị lực ẩn hàm trong thanh kiếm bắn tung ra mấy vạn trượng mới đứng vững.



Nhìn kỹ hồng bào đạo nhân, Nhạc Vũ lần nữa thi lễ rồi nhanh chóng ngự kiếm đằng không nhanh chóng biến mất.