Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 854 : Giận chiến Cực Mộc
Ngày đăng: 20:51 20/04/20
Đây là Thủy Vân mười sáu kiếm?
Khi tiếng kinh hô kia vừa vang lên, toàn bộ Ngọc Tiên tu sĩ đang có mặt đều hiện lên vẻ mặt ngưng trọng, cẩn thận nhìn xuống bên dưới.
Mà những Thiên Tiên chủ tọa cùng điện tôn các chủ còn lại ai cũng bật người đứng lên, ngạc nhiên nhìn thẳng.
Mặc dù không có ý chen tay vào, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ không dám tin cùng ngạc nhiên.
Từ khi tông môn khai phái tới nay, có thể đem ba mươi hai thức Thủy Vân kiếm quyết hợp thành mười sáu thức, mới bất quá bốn người mà thôi. Uyên Minh này làm sao có thể?
Hẳn là mười sáu kiếm không sai! Uyên Minh từ đầu tới cuối chỉ dùng mười hai long lực! Nếu không dựa vào Dung Vũ Hóa Vân thần thông cùng Thủy Vân kiếm quyết, hắn làm sao có thể đối kháng với Cực Mộc?
Ước chừng từ trăm năm trước ta từng thấy chưởng giáo chân nhân dùng qua. Tuy có chút sai biệt nhưng đại khái gần như giống nhau.
Người này cũng thật là đáng sợ, xem kiếm ý của hắn hòa hợp, kiếm quyết còn vô cùng thành thục như ý. Mười sáu thức kiếm huyền ảo không thua gì chưởng giáo chân nhân. Thật không biết hắn đã tìm hiểu được bao nhiêu lâu, lại có thể ẩn nhẫn cho tới nay, tùy ý cho người khác lăng nhục! Liên Hải lại dám đi trêu người này, đúng thật là có mắt không tròng!
Ta nhớ được kẻ này tu hành chỉ bất quá hơn vạn năm. Khoảng cách Ngọc Tiên cảnh chỉ còn một bước.
Nhiều nhất chỉ dùng thêm hai mươi năm mà thôi, hắc! Trong tông môn chỉ sợ sẽ có thêm một vị đại năng hoành không xuất thế!
Những tiếng nghị luận kia, Nhạc Vũ như không hề nghe thấy, kiếm khi do huyền băng ngưng tụ cùng thanh sắc huyền binh của Cực Mộc thúc giục chỉ va chạm nhau một lần đã nứt toác ra.
Ngọc Tiên cảnh thấp nhất cũng có tới ba mươi long lực, Cực Mộc lại là người nổi bật bên trong. Bốn mươi hai long lực, chẳng khác gì sóng dữ cuộn trào!
Cơ hồ sau mỗi một lần giao kích, Nhạc Vũ sẽ chủ động đem băng kiếm chấn vỡ. Trước khi lực lượng phản kích hoàn toàn xông tới phía trước, hắn chủ động đem băng kiếm đánh vỡ, tan mất hơn phân nửa áp lực.
Nhưng mặc dù là như vậy, sau mấy lần thân hình của hắn cũng bị đánh trúng, làn da cùng thất khiếu đều tràn ra một ít máu tươi.
Mặc dù trong lòng đã sớm không còn xem Liên Hải là sư thúc, nhưng đối với những bậc tiền bối Minh Tu cũng không dám bất kính.
Mà ấn đường Minh Đạo đã cau chặt lại thành một đường thẳng.
Đó hình như là Dung Vũ Hóa Vân Quyết của tông môn chúng ta, thật không giống như bị kẻ địch xâm phạm. Chẳng lẽ có vị sư thúc tổ nào đang thay Cực Uyên Phong chúng ta xuất đầu?
Minh Tu nghe vậy nhất thời ngây ra, thầm nghĩ điều này sao có thể? Hắn thà tình nguyện tin tưởng người đang chiến đấu với Cực Mộc chân nhân chính là sư phụ Uyên Minh của hắn.
Nhưng ý niệm này vừa hiện lên trong đầu, chính hắn ngẫm lại cũng cảm thấy thật hoang đường.
Trong lòng hắn chỉ hận vừa rồi khi sư phụ một mình đi tới Liên Vân Phong thì mình lại không tiến lên khuyên nhủ sư phụ ở lại.
Vào lúc này khoảng cách với phù không đảo không xa, Uyên Tĩnh đang đứng trên hư không, phiêu phù ở địa phương hơn mười vạn trượng bên trên, sắc mặt lại trắng bệch như giấy, không còn nửa phần huyết sắc.
Không giống như Minh Đạo và Minh Tu, chỉ có thể dùng ánh mắt mà nhìn tới, với tu vi cảnh giới của hắn cũng có thể dùng linh giác cảm giác thêm càng nhiều.
Mà giờ phút này trong miệng hắn lại có chút thất thần không ngừng thì thào nói:
Làm sao có thể? Người kia sao có thể là Uyên Minh? Sư đệ kia của ta sao lại có được tu vi pháp lực như thế?
Hắn lại có khả năng đối chiến với Cực Mộc sư bá lại không phân cao thấp, ngay cả tiên binh mang theo bên mình sư bá cũng không giữ được, đây chẳng phải là chuyện buồn cười?
Thủy Vân mười sáu kiếm, Dung Vũ Hóa Vân thần thông, rốt cục hắn đã học được khi nào?
- Hiện giờ Liên Hải đã chết, chỉ sợ Cực Mộc sư bá cũng không làm gì được hắn. Trong mấy năm nay ta không tiếc khuất thân lấy lòng, thậm chí đắc tội Uyên Minh, rốt cục ta nên làm sao đây?