Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 867 : Tiểu Thiên thế giới
Ngày đăng: 20:51 20/04/20
Cầm lại chưởng cốt trắng muốt này trong tay, Nhạc Vũ bất giác hiện lên một tia dị sắc!
Sự cứng rắn của vật này thật khiến hắn kinh hãi, có thể khiến hắn đột phá qua cảnh giới Thiên Tiên 300 long càng đủ chứng thực vật này không phải phàm phẩm.
Tuy nói so với Lưỡng cực hàn diễm kính cùng Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô thì còn kém xa nhưng nếu có thể khéo dùng thì vẫn có hiệu quả cực lớn.
Tiếp đó Nhạc Vũ lại cảm thấy cực kỳ khó nghĩ, vật này càng tinh kỳ trân quý thì hắn càng không dám tùy tiện luyện chế. Trong số chư bảo mà hắn có quả thật không có một thứ nào có thể phối hợp tương xứng để luyện chế.
- Chỉ sợ Vạn Hóa Lôi Trì cũng chưa chắc có thể luyện hóa vật này.
Nhạc Vũ thoáng trầm ngâm rồi cười khổ thu hồi. Hiện giờ có thể tìm được Vạn Hóa Lôi Trì hay không còn chưa biết, cũng chỉ có thể một bước xem một bước nói sau.
Nếu là vận khí tốt, nói không chừng thật có thể hi vọng tìm thấy.
Nghĩ đến Hỏa Vân đạo nhân, trong mắt Nhạc Vũ lập tức hiện ra một tia sắc nhọn, ngoảnh đầu nhìn về Chiến Tuyết.
Lúc hắn xử lý chưởng cốt thì kiếp vân đã lui đi phân nửa. Chiến Tuyết dù chưa từng hấp thu truyền thừa châu nhưng trong vòng mười dặm đã có Bạch Lộc Già Thiên lệnh che giấu, lại đã trải qua chín lần thiên nhân cảm ứng, hơn nữa kinh lịch Tử Khuyết Thiên Chương dù không sâu như Nhạc Vũ nhưng không kém ngọc tiên tu sĩ nên thanh thế độ kiếp thực sự không kém hơn Nhạc Vũ.
Vào lúc lôi vân rút đi thì một luồng sát khí cường đại tràn ngập thiên địa, có tới 600 hư ảnh Tham Lang vây quanh.
Nhạc Vũ nhướng mày, biết lợi ích của việc Chiến Tuyết hấp thu tinh huyết Đại Vu vượt qua tưởng tượng của hắn.
Trước lúc hấp thu giọt tinh huyết này thì hắn đã cảm giác được lực chiến sát của chủ nhân tàn thủ này rất phù hợp với nàng.
Kiếp vân sau khi một tia lôi kiếp cực lớn thì triệt để tán đi.
Bất quá Chiến Tuyết vẫn ngồi xếp bằng, từ mi tâm bùng lên một đoàn hồng quang chói mắt. Trong hư không có vô số sợi tơ bay tới, chính là hơn sáu trăm triệu ức sợi tín ngưỡng tới từ Thiên Nguyên giới, trong Diễn Thiên Châu cũng xuất ra mấy chục ức sợi tơ hồng mà mắt thường không thể nhìn thấy, hết thảy mang theo một nguyện lực khổng lồ xuyên vào cơ thể nàng.
Nhạc Vũ lại thêm một lần vui vẻ, biết đây là dấu hiệu đột phá thần giai của Chiến Tuyết. Chỉ cần một thời gian ngắn, ngưng tụ thần cách thì nàng có thể tiến vào thập nhất giai, tương đương với tu sĩ Thiên Tiên đỉnh phong !
Hắn cũng không biết lần này Chiến Tuyết, cần bao nhiêu thời gian mới có thể tỉnh lại liền dứt khoát định tâm toàn lực tìm hiểu một số pháp tắc thời gian và không gian bên trong tinh huyết Đại Vu.
Hỏa Vân đạo nhân thấy Nhạc Vũ đã đến thì đầu tiên là vui vẻ sau đó lại lắc đầu, thần thái như tán tu chưa từng thấy qua đại tràng diện.
Nhạc Vũ chỉ cười không nói, im lặng nghe. Hỏa Vân đạo nhân nói xong thì đưa mắt đánh giá Nhạc Vũ rồi lộ vẻ cực kỳ hâm mộ nói:
- Đạo huynh xem ra thật sự đột phá Ngọc Tiên! Thực là thật đáng mừng, tu vi như vậy thì dù không có tông phái, một mình tiêu dao cũng có thể đầy đủ. Cũng không biết huynh tu hành đến nay đã qua bao tuế nguyệt?
Nhạc Vũ nghe vậy lập tức lắc đầu:
- Cái này cũng không nhớ được, đại khái là một vạn bốn ngàn năm.
• - Một vạn bốn ngàn năm?
Hỏa Vân đạo nhân hơi kinh hãi, vẻ ao ước lẫn đố kỵ trong mắt càng dày đặc. Bất quá sau một lát liền khôi phục như thường, kinh dị nói:
- Khó lường! Một vạn bốn ngàn năm, cho dù là những kẻ thiên tư ngút ngàn phi thăng từ hạ giới cũng chỉ thế mà thôi.
Nhạc Vũ nghe vậy thì cực kỳ phản cảm. Những lời này tuy bình thường nhưng hắn biết rõ người này chỉ làm bộ qua Chướng Nhãn, đằng trong căn bản không có gì, ngược lại hàn ý tràn trên nên rất không thoải mái.
Bất quá hắn cũng không lộ ra, trong mắt hiện lên mấy phần tự đắc:
- Chỉ là bậc trung mà thôi, nhờ vận khí tốt, cơ duyên xảo hợp mới có thể có tu vi như hôm nay. Hỏa Vân đạo hữu, hiện giờ quan trọng vẫn là chính sự, không biết Vạn lôi điện ở phương nào!
Hỏa Vân đạo nhân cũng trở lại bình thường, nói vẻ sầu não:
- Cái này ta cũng không rõ lắm, chỉ là vị trí Vạn lôi điện phiêu hốt bất định, áng chừng nằm phía đông của Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên. Rất nhiều tu sĩ đang tìm nhưng chưa từng có kết quả. Bất quá đã từng nghe nói, có ít người vận khí tốt đã tiến được vào trong.
Nhạc Vũ hơi nhíu mày, Hỏa Vân thấy thế, mỉm cười:
- Đạo hữu lo lắng những người khác nhanh chân đến trước? Kỳ thật không cần lo lắng. Hỏa Vân ta đã dám bỏ 500 vạn linh thạch, mua một danh ngạch tiến vào đây thì dĩ nhiên có chút nắm chắc. Ngươi nhìn xem vật này!