Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 881 : Thái Bạch tinh khí

Ngày đăng: 20:51 20/04/20




Không còn Hỏa Minh Chân Quân quấy nhiễu, Nhạc Vũ trên đường cũng không cần cố kỵ gì, chỉ cần quét ra Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười ba là có thể dễ dàng phá giải hết thảy cấm chế.



Tốc độ thậm chí còn lớn hơn phân thân của Hỏa Minh Chân Quân lúc trước gấp mười lần.



Qua hồi lâu đã vượt qua hơn mười vạn dặm đến một góc ở sườn đông Vạn Lôi Điện. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



- Theo như ký ức của Quảng Thái chân nhân thì chắc là nơi này.



Nhạc Vũ nhìn xuống phía dưới thì thấy trong vùng đất có hỏa diễm bay lượn là một chiếc hồ lớn phạm vi trăm vạn trượng, bên trong là dung tương đỏ rực cuồn cuộn.



Cũng không biết Vạn Lôi Điện sử dụng bí pháp không gian nào mà kết nối hỏa mạch dưới lòng đất dẫn hơn mười luồng Địa Tâm Thái Thanh thần diễm vào đây nhưng không khống chế khiến cho phạm vi mấy trăm dặm trở thành hỏa trạch.



Nhạc Vũ hơi nhíu mày, tế lên 16 viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu lên đỉnh đầu rồi dùng thủy linh lực hộ thân bay về giữa hồ, càng tiến vào sâu thì nhiệt độ càng cao tới mức không chịu nổi.



Mặc dù có linh bảo tị thủy hỏa bảo vệ, lại có Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết không ngừng chuyển hóa diễm lực nhưng toàn thân vẫn bén lửa, y phục cháy thành tro tàn.



Cũng may chỗ trong ký ức của Quảng Thái chân nhân cách đây không xa, ước chừng sâu trong ba vạn trượng đã tìm được.



Đến khi hồn thức mở rộng đến trăm trượng quanh thân thì rốt cuộc tiếp xúc với một khối vật chất vô cùng cứng chắc, cho dù ở trong nhiệt độ cực cao cũng chưa hề hòa tan. Nhạc Vũ lập tức sáng mắt, lại tiếp tục đẩy cao tốc độ.



Đó là một khối đá lớn chừng ngàn trượng, kết cấu giống như tế đàn, ở giữa có ba mươi sáu luồng Tiên Thiên Thái Thanh hỏa diễm.



- Đúng là nơi này rồi!
Nhạc Vũ bất giác nheo mắt, chấn động linh lực có thể truyền đến tận đây vậy thì uy lực đạo pháp dĩ nhiên không nhỏ.



Lại nhìn theo phương hướng thì đã xâm nhập vào hạch tâm của Vạn Lôi Điện, theo như ký ức của Hỏa Minh Chân Quân thì cách phương vị kia không xa.



Trầm ngâm một lát, Nhạc Vũ vẫn tiếp tục bay nhanh về hướng Đông Nam, lần này chỉ qua nửa khắc thì đã đến trước một tòa cung điện cực lớn.



Kiến trúc phòng ốc ở đây đều kì vĩ tráng lệ, phong cách có chút tương tự với tế đàn ở thạch điện trước đây, ngoài vách tường có trang trí vô số phù điêu tẩu thú ưu mỹ.



Nhạc Vũ đứng ngoài cửa cung, cũng không dám ỷ vào Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang mạnh mẽ xông tới, chỉ đem lệnh bài Tử Kỳ Lân tế tại trước người rồi nhập một giọt tinh huyết vào đó. Tiếp theo tử sắc quang hoa tràn ra dung hợp vào cấm chế linh trận trong điện.



Thấy tình hình như vậy, Nhạc Vũ yên tâm đi vào, quả nhiên có lệnh bài kia bảo vệ nên hắn một đường bình yên vô sự.



Nơi này hơn mười vạn năm không có người tiến vào, bên ngoài đình viện thai nghén vô số cây cỏ kỳ trân, trong đó lại chừng non nửa đã sinh ra linh trí tu thành yêu tiên, chỉ là bị pháp trận cấm chế nên không thể thoát hình hóa thể.



Nhạc Vũ tạm thời không quản những thứ này, một đường đi vào chính điện, vừa mới tiến vào đại môn thì thấy một thi hài Tử Kỳ Lân cực lớn đang phủ phục chỗ trung ương.



Da lông cốt cách vẫn như lúc còn sống, ngoài thân tản ra linh quang nhàn nhạt dường như vẫn có sinh cơ.



Nhạc Vũ biết thần hồn của con thú này đã sớm không còn ở đây, trên thân thể có vô số ám thương, ngay cả hồn ấn bản mệnh cũng đã phá thành những mảnh nhỏ mà không thể phục sinh.



Thân hình hắn phiêu khởi đến giữa không trung, sau đó nhìn qua thi hài về một đoàn hỏa diễm tử sắc sau lưng nó.