Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 883 : Trí mạng phục kích

Ngày đăng: 20:51 20/04/20




Nhạc Vũ nhìn vô số mắt kép lam sắc xuất hiện bên trong văn nhược tu sĩ khiến ngay cả một người kiến thức rộng rãi như hắn cũng bất giác cảm thấy buồn nôn, hận không thể một kiếm chém nát hai mắt của người này.



Trong lòng hắn càng cười lạnh không thôi, bản thể của ba người này đều không phải Kỳ Lân nhất mạch, nói Tử Tâm thần diễm cùng trấn linh phù ở đây là truyền thừa của bọn họ quả thật bừa bãi.



Thật sự nếu nói ra thì trong cơ thể nhân tộc cũng có chút truyền thừa của Kỳ Lân, xem như một trong những chi hậu duệ, bản thân so ra còn danh chính ngôn thuận hơn ba người này.



Văn nhược tu sĩ nhìn chung quanh một lát, nhưng cuối cùng đành hừ lạnh:



- Người này chạy trốn thực nhanh! Ngay cả nửa điểm khí tức cũng không lưu lại!



Tráng hán tóc đỏ thoáng trầm ngâm rồi cũng thở dài xoay sang nói với bạch y nữ tử:



- Bạch Thường, ta xem người này chắc là đã đi xa lại cẩn thận như thế thì chúng ta truy đuổi cũng uổng công. Trong Vạn Lôi Điện ngoại trừ Vạn Hóa Lôi Trì cùng Nguyên Trí linh thụ thì cũng không còn vật gì tốt. Ta xem cũng đến lúc qua bên kia? Ngày mở ra của vật kia vốn bất định, nếu là trễ thì không kịp.



Bạch y nữ tử kia tựa hồ cũng không muốn dây dưa, hơi tiếc nuối nhìn bốn phí rồi tế lên yêu lực khai mở không gian mang theo hai người kia xuyên qua hàng rào không gian.



Nhạc Vũ tán đi Chướng Nhãn pháp, nhìn thấy ba người này biến mất thì không khỏi ngẩn ra.



Hắn chỉ có thể lờ mờ phân biệt tu vi ba người này chừng là Ngọc Tiên. Bất quá lúc bạch y nữ tử thi triển yêu lực thì là Thái Ất Chân Tiên hàng thật giá thật. Cũng không biết đối phương dùng cách gì để xuyên qua hàng rào không gian của Địa Tiên giới.



Cho dù hiện giờ lạc ấn linh hồn của hắn đã tiếp giáp tầng thứ năm nhưng vẫn không thể nắm chắc dùng nhục thân xuyên qua hàng rào không gian huống hồ là ba yêu tu này.



Có lẽ bọn họ là nhờ vào thần thông thiên phú hoặc là nhờ vào lực tiên bảo nào đó.



Đáng tiếc vừa rồi hắn sợ cả ba cảnh giác nên cũng không sử dụng Vô Vọng chân thủy và Thái Vi Thanh Lương Chân Dịch, nếu không ngược lại có thể phân biệt bản thể cả ba rốt cuộc là loại nào thần thú biến thành, cũng biết cân cước bọn họ.




Mặc dù ba người nàymở miệng lừa hắn nhưng cũng không cần để ý, tuy nhiên hắn không ngờ tới bọn chúng lại có thể vô thanh vô tức xuyên không mà đến bố trí cạm bẫy bên ngoài phủ đệ.



Ứng phó lần tập kích bất ngờ bất ngờ này coi như hắn đã lộ ra một nửa cân cước, không muốn gây nhiều chuyện cũng không được.



Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ bất giác cười lạnh, chuyện hôm nay coi như lấy đó làm gương!



Ánh mắt của văn nhược tú sĩ do Cửu Tiết Kim Văn biến thành càng lúc càng lạnh lẽo. Quang hoa kim sắc chớp động quanh thân, khí tức nguy hiểm đến cực hạn. Tráng hán tóc đỏ cách đó không xa cũng lộ vẻ ngưng trọng, thân hình biến hóa trong lúc mơ hồ phảng phất giống như là hình thú.



Quang trạch trong cặp mắt hồng của gã càng thêm quỷ dị, có một lực hấp dẫn kỳ dị khiến tâm thần người khác không tự giác đắm chìm vào.



Sau một khắc, lại nghe nữ kia lên tiếng cực kỳ êm ái:



- Ta thấy một thân linh bảo thần thông của đạo hữu đều bất phàm, nhất định cũng là người rất có lai lịch! Không phải anh kiệt Xiển Giáo thì cũng là nhân vật đứng đầu trong Tiệt Giáo. Ba người chúng ta cũng không muốn gây thêm chuyện, chỉ cần đạo hữu chịu đem Tử Tâm thần diễm cùng di thân tuệ tổ để lại thì chuyện hôm nay coi như chấm dứt. Về phần tờ linh phù do Thái Thanh khâm chế….



Nữ tử tên gọi Bạch Thường nói đến đây lộ vẻ do dự nhưng cuối cùng trong mắt lộ vẻ tàn khốc:



- vốn là vật Đạo gia các ngươi nên ngươi cầm đi cũng không sao. Bất quá phải để cho chúng ta sử dụng qua ngàn năm rồi mới trả ngươi, Bạch Thường ta dùng thần hồn đảm bảo!



Văn nhược tu sĩ cũng cười âm hiểm:



- Mang thứ đó ra, có thể tha cho ngươi một cái mạng chó. Nếu không thì coi chừng hồn phi phách tan.



Tráng hán tóc đỏ tuy không nói gì nhưng ánh mắt nhìn qua Nhạc Vũ như nhìn qua người chết.