Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 903 : Mịch địa tiềm tu

Ngày đăng: 20:51 20/04/20




Trong đan điền Nhạc Vũ ngoài Âm Dương nhị khí trận đồ do hai đạo khí Hồng Mông cấu thành thì còn có Tạo Hóa Ngọc Điệp cũng không như trước mà đã tới cực hạn.



Chỉ thấy trong chỗ nhị khí Âm Dương giao hội đã triệt để chuyển hóa thành một phiến Hỗn Độn, giống như một vực sâu không đáy hấp thu vô số linh lực từ thiên địa và sâu trong bản nguyên thế giới. Tiếp đó chúng chuyển hóa thành linh lực Ngũ Hành thuần nhất quán chú vào năm thanh ngũ sắc phi kiếm



Nhạc Vũ cẩn thận quan sát một lát phát hiện vực xoáy Hỗn Độn này dường như có thể hút có thể xả.



Ngũ Hành phi kiếm lúc này cũng đang cường hóa với tốc độ kinh người.



Nhạc Vũ nhíu mày, cũng không biết biến hóa này rốt cuộc là tốt hay là xấu. Bất quá vừa hấp thu một đoàn khí Hỗn Độn như vậy thì phần nhiều là chuyện tốt.



Nếu có thể tiếp tục như hiện giờ thì Hồng Mông chí bảo cuối cùng nhất định hình trong vòng thời gian trăm năm.



Khi đó chỉ cần không đụng với Tru Tiên Tứ Kiếm hay mấy huyền binh Tiên Thiên cực phẩm thì có thể sử dụng kiếm trận này không hề kiêng kị.



Nhạc Vũ bắn ra một chỉ trên tay phải thì thấy trên đầu ngọn tay đột nhiên ngưng tụ ra một điểm đen nho nhỏ điên cuồng thôn hấp mọi thứ xung quanh, đến khi khuếch trương bằng một quả cầu lớn thì hấp lực mới dừng lại.



- Quả nhiên, Ngũ Hành Kiếm Trận đến mức tận cùng có thể hình hành Hỗn Độn, xem trong cấu trúc kiếm trận này so với nhất mạch Hỗn Nguyên châu càng thêm hoàn chỉnh huyền diệu hơn. Tìm hiểu trận đồ này có tới chín thành khả năng bổ cứu Ngũ Sắc Thần Quang.



Nhạc Vũ khẽ vui mừng, tiếp đó cảm giác kinh mạch toàn thân đau đớn.



Lúc này hắn mới giật mình, bản thân đang trọng thương không thể vận dụng pháp lực, vẫn nên tránh việc này mới phải, chỉ biết làm theo ý mình.



Hắn cười khổ tán đi lỗ đen Hỗn Độn rồi lấy ra Vạn Lôi Châu nhờ lực kiếp lôi phi độn, trong sát na đã ở ngoài ngàn vạn trượng.



Tử Vân đã cố ý chọn chỗ này để nói chuyện với hắn thì nói rõ nơi này về sau có thể bảo đảm tuyệt đối an toàn. Cho dù còn dấu vết gì cũng sẽ thay hắn xử trí, tuyệt không để cho người khác cơ hội.



Bất quá tính cách Nhạc Vũ trời sinh cẩn thận, cũng không phải không tín nhiệm Tử Vân mà hành động theo vô thức mà thôi.



Liên tục xuyên qua mấy mảnh vỡ thiên cảnh rồi Nhạc Vũ mới dừng lại, tìm một chỗ có chênh lệch thời gian gấp mười bốn lần rồi mới hạ độn quang bắt đầu điều dưỡng thương thế.
Qua đến mấy năm nay, cũng không biết là Xiển Giáo đã triệt để buông bỏ hay không nên tần suất giảm dần. Bất quá Nhạc Vũ thỉnh thoảng vẫn thấy những binh tướng thiên đình này.



Nhạc Vũ cười lạnh, cũng không lưu luyến rồi hóa thành độn quang thủy lam viễn độn.



Qua mấy ngày sau thì hắn đã từ một lối khác ra khỏi Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên. Bên ngoài nơi này đồng dạng có một tầng mây cực lớn, bên trong ẩn hiện thành trì.



Bất quá chiến xa màu vàng nơi đây lại nhiều hơn gấp mười lần, cũng không biết rốt cuộc nơi này vốn vậy hay dư âm chuyện Dương Ất và vị Thái Thanh Huyền Tiên không biết tính danh vẫn còn. Nguồn truyện: Truyện FULL



Hắn ở trong Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên tám mươi năm thì cũng chỉ tương đương bên ngoài năm sáu năm mà thôi.



Nhạc Vũ dùng bí pháp Đạo gia nghe ngóng thì thấy mấy binh lính đang trấn thủ gần đó tranh cãi sôi nổi.



- Gặp quỷ rồi! Không biết đóng ở địa phương rách nát này đến lúc nào mới xong việc. Trước kia ở trong Diệu Pháp Đại La Thiên thì chưa nói sai lệch thời gian thì tiến cảnh tu hành cũng ta mỗi ngày cũng hơn đây mấy lần.



- Hắc! Chuyện Xiển Giáo Kim Tiên thân vẫn khiến chư giới khiếp sợ, sao có thể đơn giản vài năm là xong? Ta nghe nói trong mấy năm này, Ngọc Thanh đạo tổ liên tục đánh ra 16 phù chiếu, thúc bức Hạo Thiên thượng đế chúng ta. Mãi đến năm nay mới lắng xuông, chắc chúng ta còn ở đây vài năm!



- Hắc! Theo truyền thuyết thì người trảm sát Văn Thù Nghiễm Pháp Thiên Tôn tên là Tử Vân đạo nhân, chính là hậu nhân của Hồng Vân tán nhân. Tự nghĩ ra một môn Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa chân quyết. Cũng không biết vì sao người này can đảm như vậy, Xiển Giáo Kim Tiên nói giết liền giết. Kỳ lạ chính là Ngọc Thanh đạo tổ cũng tìm không được tung tích. Theo ta thấy thì cảnh giới người này đã đạt đến cấp chuẩn đạo tổ. Một thân tu vi có thể nói là chấn thước cổ kim.



- Ta thì nghe nói chuyện ngày đó Ngọc Thanh đạo tổ có chuyện, đến khi xong xuôi thì Văn Thù đã chết. Thiên Cơ lẫn lộn nên tìm không ra tung tích Tử Vân nên bắt thiên đình chúng ta tìm kiếm trong Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên. Chỉ là với thực lực Tử Vân đạo nhân sợ là sớm đã thoát thân, sao chúng ta có khả năng tìm được?



- Nói loạn! Nói nhiều như vậy làm cái gì? Chuyện những Đại La Kim Tiên thì có quan hệ gì với chúng ta? Hiện giờ ta thực hâm mộ những người sưu tầm trong thiên cảnh, dù vất vả nhưng tu hành lại thuận lợi.



- Từ khi Hồng hoang vỡ nát thì tu sĩ chúng ta càng lúc càng khó, thiên đình chúng ta không thiếu linh dược nhưng sợ sát kiếp nên mới đầu nhập làm binh tướng. Bất quá loạn như vậy thì sợ là thiên đình cũng chưa chắc có thể bảo mạng cho chúng ta.



Nhạc Vũ nghe đến đây thì không tiếp tục hứng thú, vừa lúc thấy viên đại tướng trú thủ ở đây chạy ra đón chào, hắn cũng không để ý cứ thế bay qua.



Vị đại tướng thiên đình vừa khống chế chiến xa thấy vậy thì xám mặt nhưng cũng không dám phản ứng đành coi như không thấy.