Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 918 : Thần bí hung binh

Ngày đăng: 20:51 20/04/20




Bước về trước mấy bước, Nhạc Vũ đột nhiên chợt tỉnh, trên đầu toát đầy mồ hôi.



Hắn nhìn về chỗ giữa của vùng đất lôi tuyệt, trong mắt vẫn còn vẻ sợ hãi.



Cũng không biết là linh bảo dạng gì bị phong ấn bên trong mà có thể dao động ý thức thần hồn của hắn.



Nếu cứ như vậy đi qua thì hoặc là bị cửu giai kiếp lôi oanh kích thành mảnh vụn hoặc bị nó khống chế thành khôi lỗi.



Nhạc Vũ cẩn thận nhìn lại khí mang, lúc này đã có thể xác định chỗ phong ấn này là một thanh hung binh tuyệt thế! Hơn nữa ít nhất cũng là linh trân cực phẩm Tiên Thiên, chỉ kém một cấp so với chí bảo Hồng Mông trong đan điền của hắn.



- Chẳng lẽ là Nguyên Đồ A Tị?



Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ cũng không còn hiếu kỳ, độn quang lóe lên bay vào trong đạo quan đổ nát.



Tại đây cũng chỉ có mấy gian phòng ốc sơ sài, ngoại trừ chất liệu đặc dị không sợ Thiên nhân linh diệt lôi thì cũng không có gì bất thường.



Trang trí bên trong cũng cực kỳ đơn giản, Nhạc Vũ điều khiển độn quang tiến vào một căn phòng liền chỉ thấy di thể của một tu sĩ chừng bốn mươi tuổi khoanh chân ngồi bên trong, tuy đã qua mấy vạn năm nhưng không hề có dấu hiệu tan rã.



Nhạc Vũ nhíu mày, quét ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười ba phá vỡ toàn bộ cấm chế, tiếp đó dùng một đạo pháp lực hút lấy toàn bộ vật tùy thân của người này.



Trong tay áo của người này cũng không có bao nhiêu bảo vật, bất quá ngoài đạo quan lại có rất nhiều mảnh vỡ pháp bảo, chắc là vì kháng kích Thiên nhân linh diệt lôi mà bị phá hủy.



Duy nhất khiến cho Nhạc Vũ có chút vui mừng là một bình ngọc nhìn không có chút gì thu hút nhưng khi hồn niệm Nhạc Vũ thăm dò vào bên trong thì còn hơn một trăm viên Thái vi linh lộ thần lôi được chế từ linh thủy Thái vi Thanh Linh cam lộ.



Trải qua thời gian quá lâu nên phong ấn bên ngoài cũng đã yếu đi, một tia hồn niệm của Nhạc Vũ thiếu chút nữa đã tiếp xúc dẫn phát, sau đó phải nhờ vào Ngũ Sắc Thần Quang cưỡng ép áp chế. Hắn tế luyện xong, tiếp tục phong ấn thì mới thôi lo lắng. Nhạc Vũ vốn cũng muốn chế tạo Ngũ Hành động nguyên tiêu lôi nhưng không có tài liệu, mấy trăm viên thần lôi trong tay hắn chẳng những bị phá hủy đi rất nhiều phù văn pháp tắc bên trong mà chất liệu cũng cực kỳ bất phàm, uy lực vượt qua Ất Mộc Thần Lôi gấp trăm lần.



Chỉ cần một quả cũng đã đủ khiến với pháp lực tu vi của hắn hiện giờ cộng thêm các loại thần thông bảo vật mới miễn cưỡng tiếp được mà thôi, thực sự là kinh hỉ ngoài ý muốn.



Thứ cuối cùng hắn xem xét là một chiếc vòng tay dùng làm trữ vật, hồn niệm Nhạc Vũ dò xét bên trong thì lộ ra vẻ mừng rỡ.



Tâm niệm hắn vừa động thì một bản kim sách dày cộp đã nằm trong tay.



Cơ hồ không chút do dự, Nhạc Vũ liền đem Tử Khuyết Thiên Chương của mình hợp thành nhất thể.




Chỉ thấy khí mang hồng sắc sau khi luân phiên bộc phát liền bị cửu giai vô lượng phổ hóa lôi hội tụ áp chế.



Nhạc Vũ thở phào một hơi, bắt đầu đem hết toàn lực khống chế được đạo kiếm ý trong thần hồn.



Hồi lâu sau toàn thân hắn toát mồ hôi, vùng đứng lên.



Lúc này kiếm ý hồng sắc hung hoành vô cùng đã bị hắn hạn chế dưới Thất Thải Lôi Phù.



Bốn loại bát giai kiếp lôi bao gồm Thượng tiêu thiên côn lôi, Thái hoán chín diệu lôi, Vô thượng pháp hoa lôi, Thiên nhân linh diệt lôi đều toàn lực cố tỏa mới có thể khiến đạo kiếm ý hung hoành này không thể lay động.



Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ vì vừa rồi hắn thử qua, cho dù đem hết toàn lực cũng không thể nào bài xích được luồng kiếm ý ra khỏi thần hồn, phảng phất như đã mọc rễ bên trong.



Lúc này hắn tràn ngập ý sợ, tuy trong Diễn Thiên Châu còn có một hóa thân tương đương với hắn chưa từng vận dụng, an toàn cũng chưa giảm xuống quá thấp nhưng tình tình vừa rồi quả thật cực kỳ hung hiểm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Chỉ cần tái diễn một đạo kiếm khí tuyệt cường như vậy, áng chừng hắn sẽ đương trường vẫn lạc.



Hắn cũng nổi hiếu kỳ, không biết bên kia là vật gì mà hung hoành như vậy.



Tốc độ Chiến Tuyết chỉ thoáng chậm hơn hắn, thần sắc cũng nhẹ nhõm hơn nhiều, sau một thoáng cũng vươn người đứng lên, bình tĩnh nhìn về phía nam, trong mắt đầy vẻ không hiểu.



Nhạc Vũ nhìn qua thấy một tia khát vọng trong mắt nàng liền nhíu mày, lắc đầu nói:



- Kiếm này quá hung, Chiến Tuyết vẫn đừng nên đụng tới!



Chiến Tuyết quay người lại, vẻ khát vọng trong mắt không còn, cũng không giải thích mà chiêu xuất một luồng sát lực hồng sắc ngưng tụ thành hình kiếm.



Sau một khắc, Nhạc Vũ biến sắc, lại hít vào một hơi khí lạnh, cảm giác được uy áp cực kỳ tương tự với kiếm ý vẫn trong thần hồn của hắn.



Tuyết Nhi chưa từng áp chế kiếm ý như hắn mà chỉ trong mấy hơi đã triệt để luyện hóa dung hợp!



Điều này lại phù hợp với chân khí Huyền Sát Chiến Ma của nàng nên cực kỳ bình thường.