Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 961 : Tái hồi Thiên Thủy
Ngày đăng: 20:52 20/04/20
Linh bảo khiến Nhạc Vũ thoáng để mắt trong trấn hồn chung còn có một hỏa hoàn dùng 30 vạn Long Lân hợp lại và một linh đang thuộc cấp Tiên Thiên linh bảo tứ phẩm tên gọi là nhiếp tâm.
Vật đầu tiên là linh bảo hỏa hệ, vật thứ hai cho dù là Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao của Nhạc Vũ cũng không dùng được.
Vốn Nhạc Vũ cũng không để ý tới hai thứ này nên để mặc kệ trong không gian bạch cốt.
Nhưng sau mấy ngày khi hắn tiến vào Diễn Thiên Châu thì nhận được một tia ý niệm của Tử Hàm yêu cầu nhiếp tâm linh.
Lúc này hắn mới nhớ ra nữ hài này khi còn sống cũng tinh thông thuật Âm Công, bản thân còn có một thanh dao cầm lấy được trong nội cung Quy Khư vẫn để trong không gian tu di chưa bao giờ sử dụng.
Cũng không do dự, Nhạc Vũ liền đem kim linh của Lí Thanh Y và cây dao cầm tên là Bát âm trấn tâm"giao cho Tử Hàm.
Thậm chí hắn còn hưng phấn lĩnh hội thuật âm công của nàng, kết quả không ngờ nàng cao cường ngoài ý liệu, mỗi khi ngự sử bát âm trấn tâm cầm thì mỗi âm phù đều khiến thần hồn chấn động, không hề vì khi còn sống chỉ có tu vi Thiên Tiên mà có chỗ thua kém.
Đặc biệt là lúc ngự sử nhiếp tâm linh dù không có pháp lực cao cường như Lí Thanh Y nhưng khi thôi động âm công thì hiệu quả càng hơn mấy phần. Tốc độ nhanh chẩm, chuyển nhịp ngừng ngắt đều hết sức có kết cấu khiến cho thần hồn của Nhạc Vũ gần như không thể thừa nhận, thật khiến cho người cảm thán bảo vật này quả thật châu về hợp phố.
Trước đây dưới tay Lí Thanh Y tối đa cũng chỉ có thể sử ra ba thành uy lực.
Về sau hắn hỏi ra mới biết, âm luật của nàng học được từ một sư thừa khác, là một vị Đại La Kim Tiên dùng Âm Công thần thông uy chấn một phương.
Người này cũng không gọi là Tử Hàm mà phía trước còn có một chữ Lí, bất quá kiếp trước tu sĩ đồng đạo đều dùng danh tự Tử Hàm Tiên Tử để gọi.
Về phần sư thừa có danh hào Thủ Chân của nàng trước khi vẫn lạc rất có thanh danh trong giới luyện khí ở Đông Hải.
Nhạc Vũ xem qua vô số đạo điển , Chiến Tuyết lại đem khí linh trong Lôi Cức Kiếm hàng phục nên cũng biết không ít bí mật trong Hồng Hoang giới, loáng thoáng nhớ Thủ Chân tán nhân năm xưa hình như có bái làm môn hạ của Đông Vương công.
Từ trong Diễn Thiên Châu đi ra, Nhạc Vũ không khỏi cười lạnh, ẩn ước biết được người đứng sau màn thao túng khiến cho ngay cả kim tiên đắc đạo cũng không thể nào tránh khỏi.
- Chẳng phải ngươi đang tức giận sao? Sao lại chịu lên tiếng rồi?
- Phu quân, Ngao Tuệ nào có tư cách tức giận? Đúng như phu quân nói, ta và ngươi ở chung mới bất quá mười ngày, tự nhiên không có khả năng hoàn toàn tín nhiệm. Cái gọi là nên có tâm phòng người, ngày đó đổi là ta chắc cũng sẽ hành động như phu quân. Chỉ là Ngao Tuệ còn có chút thương tâm. Đúng rồi, còn chưa tạ ơn phu quân lưu thủ. Với những gì mà tiểu di của ta gây nên thì dù một kiếm giết, Tuệ Nhi cũng không có nửa câu oán hận.
Ngao Tuệ tuy nói vậy nhưng trong ngữ khí vẫn có vài phần thương tâm oán hận lẫn ý hối tiếc. Nhạc Vũ ca mày, bất giác có vài phần áy náy.
Ngay sau đó, Ngao Tuệ lại đổi giọng cười khẽ:
- Phu quân, chuyện thao vân khống vũ này cần phải hỗ trợ? Đừng nói ta quá lời, bản sự này chỉ sợ ngươi còn lâu mới theo kịp ta. Trên thiên đình càng có chút nhân mạch của ta, mấy ngàn năm trước còn thiếu nợ nhân tình, cứ để cho bọn họ ám trợ cho phu quân một tay lại càng nắm chắc.
Nhạc Vũ hơi nhướng mày, biết Ngao Tuệ không nói chơi, Long tộc vô luận là loại huyết mạch nào đều có thiên sinh thao vân khống vũ.
Nếu không luận Thủy Vân Kiếm, bản sự về phương diện này của Ngao Tuệ chắc sẽ vượt xa hắn.
Rất nhiều đồng tộc của nàng hiện giờ cũng đang hiệu lực cho Thiên Đình, nắm giữ thời tiết bốn mùa, chỉ là các nước dưới nhân gian xưa nay tự mình điều tiết lại không có thực quyền.
Hắn cũng không biết Ngao Tuệ lúc này nghĩ gì, rốt cuộc vẫn còn tức giận hay không, chỉ có thể lắc đầu nói:
- Ngươi không trách ta là được rồi, chuyện đấu pháp này ta còn ứng phó được. Nếu thật sự không được thì khi đó lại đến tìm ngươi
Trong Diễn Thiên Châu cũng không có thêm thanh âm. Hồi lâu Ngao Tuệ dùng một tia hồn niệm thăm dò bên ngoài,sau một khắc liền thét lên kinh hãi, gần như dùng toàn bộ hồn thức quan sát rồi nói:
- Huyền Vũ Thiên Nguyên đại trận này rốt cuộc là thủ bút của ai? Thật là thần hồ kỳ kỹ.
Nhạc Vũ vốn muốn quát lớn, lúc này nghe vậy bất giác lộ ra vài phần đắc ý.