Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 975 : Phương Bắc Đại Đế

Ngày đăng: 20:52 20/04/20




Mở ra hộp ngọc, đầu của Dương Nghệ quả nhiên nằm bên trong hộp, hai mắt trợn ngược, phảng phất như chết không nhắm mắt.



Nhạc Vũ cau mày, bắn ra một tia hỏa diễm đem cả hộp ngọc lẫn đầu lâu bên trong hóa thành tro tàn. Sau đó tiện tay phất qua, đem tro tàn ném khỏi phù không đảo, tùy ý cho gió núi thổi tan.



Tiếp đó hắn lại đem tâm thần chuyên chú vào Thủy Vân kiếm trong tay, kiếm quang chợt sáng lên, bao phủ trong phạm vi mười trượng.



Tổng cộng ba mươi hai chiêu Thủy Vân kiếm thức bị hắn chia thành vô số đoạn, sau đó phân chia tổ hợp. Sắc bén cường ngạnh, hóa thành từng phiến băng lăng, lại bỗng nhiên chuyển sang chí nhu, kiếm khí như tơ, vô số thủy khí lượn lờ.



Tuy kiếm khí tràn trề nhưng tòa trúc lâu của Nhạc Vũ lại không hề bị nửa điểm tổn thương.



Mỗi khi hoàn thành một kiếm thức, khóe môi Nhạc Vũ lại thoáng nhếch lên, lộ ra sắc mặt vui mừng. Vẻ sáng bóng trong mắt chớp động, làm như có điều ngộ ra.



Cũng không biết trôi qua bao lâu, kiếm thức dần dần từ ba mươi hai thức lui thành mười sáu thức, sau đó lui thành tám thức. Ngay khi cuối cùng lui thành bốn thức, cuối cùng không còn cách nào khống chế được kình lực, khiến tòa trúc lâu ầm ầm nổ tung, kiếm quang tràn đầy, đánh xa ngàn dặm.



Nhưng trên mặt Nhạc Vũ lại không hề có chút ý uể oải, ngược lại bên trong ánh mắt ẩn hàm một tia mừng rỡ như điên.



Bốn chiêu kiếm thức đến lúc này đã xem như chân chính hoàn thành, khống chế không nổi kình lực chỉ là vì tu vi chưa đủ.



Lấy Ngọc Tiên tu vi của Uyên Minh biểu lộ, làm như vậy là chuyện hết sức bình thường.



Sau đó khi hắn thu kiếm lại, từ xa hơn trăm trượng truyền tới thanh âm tiếng vỗ tay. Vừa đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy Cực Thiên đang cười nhẹ đứng xa xa, sắc mặt vui vẻ nói:



- Chúc mừng sư điệt, đúng là ta đã không nhìn lầm. Bộ Thủy Vân kiếm tứ thức này quả nhiên đã được ngươi hoàn thành. Ít nhất Cực Thiên này tìm không được chút sơ hở, một khi ra chiêu chưa chắc đã là kẻ địch của ngươi.



- Sư bá nói đùa, bộ Thủy Vân kiếm tứ thức tuy uy lực mạnh mẽ tuyệt đối nhưng vẫn còn chưa làm được thu phát tự nhiên, không thể đối kháng Thái Ất Chân Tiên tu luyện đại thần thông.



Nhạc Vũ cười tự giễu, đứng lên mỉm cười hành lễ, tiếp theo trong mắt mang theo vẻ hiếu kỳ nói:
- Là Ngọc Hư phù chiếu?



Cực Thiên kinh hô kêu lên, trên mặt sầm xuống kinh nghi bất định. Hắn còn chưa kịp phản ứng, tử sắc phù chiếu đã bay tới trước người Nhạc Vũ, hư không trôi nổi. Mang theo lực lượng kinh sợ vô cùng, cùng uy áp vô tận.



Ánh mắt Nhạc Vũ thâm u nhìn vào tử sắc phù chiếu trước mặt, hận không thể lập tức ném vung ra ngoài hư không. Cơ hồ theo bản năng hắn đã biết được, bên trong phù chiếu này đối với hắn mà nói tuyệt đối không phải là chuyện tốt gì.



Trầm mặc hồi lâu, Nhạc Vũ khe khẽ thở dài, vẫn đưa tay cầm tử sắc phù chiếu vào trong tay.



Dần dần, vẻ mặt Nhạc Vũ càng thêm âm trầm. Hồi lâu sau mới buông ra phù chiếu, ánh mắt lóe lệ mang nói:



- Đạo tổ có lệnh, muốn ta chấp chưởng phương bắc trăm vạn binh tướng, Lĩnh An Thiên Huyền Thánh Đại Đế thần vị…



Vẻ mặt Cực Thiên ngẩn ra, sắc mặt tràn đầy vẻ không dám tin:



- Một trong năm phương đại đế Thiên Đình? Làm sao có thể?



Nhạc Vũ có chút vô lực gật đầu xem như xác nhận. Lúc trước sau khi Đế Tuấn vẫn lạc Thiên Đình xây dựng lại, Thiên Đế bố trí thần chức, ban chiếu Ngũ Đế cầm đầu. An Thiên Huyền Thánh Đại Đế, thống lĩnh cả phương bắc, thậm chí ở mức độ nào đó địa vị còn vượt hơn bốn đại đế khác.



Bất quá đế vị này thật sự cũng không phải dễ làm.



Cực Thiên lặng người một thoáng, liền phục hồi lại tinh thần, trên mặt nhất thời hiện lên vẻ phẫn nộ:



- Hay cho một kế mượn dao giết người! Xiển giáo không ngờ còn chưa chịu từ bỏ ý định. Phương bắc Yêu tộc hoành hành, hơn mười Yêu Thánh, ai cũng đều là đại năng mạnh mẽ tuyệt đối, đây là buộc ngươi đi chịu chết!



Nhạc Vũ nghe vậy sắc mặt tối sầm, trong con ngươi lộ ra lãnh ý.