Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 980 : Tái kiến Tử Khuyết

Ngày đăng: 20:52 20/04/20




Lý Trường Canh lúng túng hồi lâu rồi mới buồn bực ho nhẹ:



- Bởi vì phù chiếu đạo tổ đến vội vàng, Thiên Đình ta còn chưa kịp chuẩn bị. Kính xin Đại Đế đi trước phương bắc tiền nhiệm, chờ qua chút thời gian ta nhất định sẽ đem nghi thức và lực sĩ đến Đại Đế.



- Sao có thể như thế?



Nhạc Vũ vờ kinh ngạc rồi khẽ lắc đầu:



- Nếu như không hiển lộ rõ ràng nghi thức, uy nghiêm thiên đình ta ở đâu? Làm sao khuất phục được lũ yêu phương bắc? Lúc nào chuẩn bị chu toàn, ta lại đi tiền nhiệm. Miễn để cho tu sĩ thiên hạ chư tông và phần đông Yêu tộc coi thường.



Nói dứt lời, trong lòng Nhạc Vũ rất thoải mái, có bản thiên luật này không sợ chọc giận Lý Trường Canh hay hoặc bị đối phương cự tuyệt.



Nếu Xiển Giáo muốn hắn đi chịu chết vậy thì cũng phải công khai làm những việc này để không người nào có thể bắt bẻ.



Những vật này nếu như hắn không yêu cầu thì tất nhiên Thiên Đình sẽ giả bộ như không biết, nhưng nếu mở miệng thì không thể từ chối.



Nếu như đối phương thực không chịu đáp ứng vậy thì hắn cũng có thể đường đường phẩy tay bỏ đi, không cần quản đến phù chiếu đạo tổ.



Quả nhiên chỉ chần chờ một lát, Lý Trường Canh cười khổ:



- Được rồi, được rồi, hết thảy theo ý Đại Đế là được, cho lão hủ mười ngày nhất định an bài thỏa đáng.



Nhạc Vũ được đà chỉ vào một trang khác trong thiên luật:



- Quy chế Thiên Đình trong mục Ngũ Phương Đại Đế tiếp vị thì sắc phong đại điển, dùng chiêu cáo tứ phương. Không biết Thái Tể chuẩn bị khi nào tổ chức?



Thần sắc Lý Trường Canh càng thêm khổ sở:



- Đại Đế cũng biết được thời gian này Thiên Đình ta rất gian nan. Một lần sắc phong đại điển cần hao phí cực lớn, lại cần thỉnh đạo tràng chân tiên tứ phương mới biểu thị long trọng. Hiện giờ Thiên Đình ta thật sự vô lực trù bị. Không bằng như vậy như thế nào? Ba ngày sau, chuyện đạo hữu tiếp vị Bắc Phương An Thiên Huyền Thánh Đại Đế ta sẽ thỉnh Thiên Đế minh chiếu thiên hạ. Sắc phong đại điển thì tạm thời ghi nhớ, đợi đến lúc ngày sau bổ khuyết thêm?



Sau khi nói xong, Lý Trường Canh không dám dừng lại cầm lấy Dịch Linh rồi lắc mình phá không rời đi.



Nhạc Vũ thấy thế bất giác cười lên ha hả, trong lòng hơi có chút khoái ý.



Nói nhiều như vậy chỉ tập trung vào một điều cuối, những cái khác chỉ là che mắt.
Đạo gia là dựa vào lợi dụng pháp tắc để thu hoạch được thần thông pháp lực còn phần lớn thời gian của Vu Thần là ở trong phạm vi thiên địa bổn nguyên cho phép, sáng tạo pháp tắc của chính mình, biểu hiện tầm thường nhất chính là thần thuật.



Thần lực mà Nhạc Vũ thôn phệ qua Xi Vưu, Dược Tư, thậm chí qua Nhục Thu từ Nguyên Trí quả thụ lẫn tinh huyết Ngân Linh Tử, có được truyền thừa Vu tộc vượt xa tưởng tượng của người khác.



Lúc trước sở dụng thần thuật là trực tiếp sao chép, dùng thần lực sáng tạo pháp tắc, gia trì bản thân khiến cho uy lực của kiếm tăng vọt mấy lần.



Chiến Tuyết tuy cũng thường dùng thuật này nhưng lại không hiển lộ hình tích, bản thân Nhạc Vũ không có thần tinh nên mới xuất hiện các loại dị tướng.



Bất quá thập thất giai thần lực thì ngay cả Chiến Tuyết cũng thua xa hắn, dù Nhạc Vũ không thế nào thuần thục thì uy lực cũng vượt lên nàng mấy lần.



Đầu tiên hắm đem hơn mười loại thần thuật hiệu chỉnh rồi phân chia đẳng cấp theo tính thực dụng, bắt đầu nghiên cứu đào sâu.



Bất tri bất giác, đã qua gần một ngày. Diệu Pháp Đại La Thiên không phân ngày đêm, bất quá lại có đủ mặt trời mặt trăng và ngôi sao.



Vào lúc Ngân Nguyệt bay lên thì một đoàn ngũ sắc quang hoa bao lấy một điểm lam quang phi độn vào trong điện. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL



Nhạc Vũ chiêu lấy rồi thu vào cơ thể, qua không bao lâu trong tay liền thêm một điển sách kim sắc.



Bên tai cũng đồng thời truyền đến thanh âm của Ngao Tuệ:



- Phu quân, ngươi muốn vật này làm gì?



Tại Thiên Đình, không coi mấy vị Kim Tiên vào đâu, đem Tử Khuyết Thiên Chương ra không khác dạo một vòng qua Quỷ Môn.



Cũng chỉ có Ngũ Sắc Thần Quang của Ngao Tuệ, ôn Luân tâm kính của Lý Tử Hàm, năng lực không gian của Bạch Thường, Vô thượng lôi pháp của Chiến Tuyết thì Nhạc Vũ mới có vài phần tin tưởng dù không trộm được, mấy người mới có thể bình yên thoát thân.



Bất quá Ngao Tuệ cũng không để ý, chỉ tò mò với vật mà Nhạc Vũ lấy trộm.



Nhạc Vũ lắc đầu không đáp, chỉ đem bản Tử Khuyết Thiên Chương của mình trọng hợp, tổng cộng gom thành hai mươi ba trang, sau đó trên bìa sách liền ẩn hiện vân văn.



Trong mắt Nhạc Vũ lóe lên kì mang, để tay lên trên bản sách. Nguyên vốn ý thức sẽ tiến vào huyễn cảnh nhưng khi thần hồn của hắn vừa bị hút vào thì trước mắt lại xuất hiện một vị lão nhân gầy gò không rõ diện mục cầm kiếm thôi diễn các loại đạo quyết kiếm pháp tinh diệu, càng ẩn hàm ý xuất trần.



Khiến người chú mục nhất là các loại pháp tắc đại đạo gia trì trên kiếm, dù chỉ là những đạo pháp của Linh Hư cảnh nhưng trong tay lão giả này lại có uy lực kinh thiên động địa, làm cho người hãi hùng khiếp vía.