Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 990 : Lập nghiệp gian nan

Ngày đăng: 20:52 20/04/20




Trong hành cung chủ điện, cũng được treo biển Huyền Thánh Điện. Nhưng cũng giống như những địa phương khác, cực kỳ rách nát. Hai động quật cực lớn khiến đại điện cơ hồ nghiêng đổ. Thật không biết do yêu tu nào ra tay, đem Huyền Thánh Điện oanh thành bộ dáng như vậy.



Trong điện một chỗ duy nhất xem như còn hoàn hảo chính là tòa kim ỷ, tạo hình có chút hoa lệ. Chiếc ngai vàng này xem như là trung tâm tòa đại thành, khống chế toàn bộ linh trận, liên tục không ngừng, lấy toàn bộ tín ngưỡng lực phía bắc bộ hồng hoang.



Nhưng số lượng tín đồ so với Chiến Tuyết hiện tại cũng không nhiều hơn bao nhiêu. Có thể cung cấp tín ngưỡng lực thật sự ít tới thương cảm. Còn có một bộ phận còn bị chia sẻ cho bên Thiên Đình.



Nhạc Vũ ngồi xuống kim ỷ, lập tức lắc đầu. Nói là chấp chưởng phương bắc trăm vạn binh mã, bất quá chỉ là một thùng rỗng mà thôi.



Như vậy nơi làm việc của Bắc Đẩu Ngũ Khí Thủy Đức tinh quân ở phương bắc phỏng chừng tình hình cũng không khá hơn được bao nhiêu.



- Binh giáp nơi này thật không gánh chịu nổi trọng dụng. Để xem những tướng lĩnh kia lại thế nào?



Nhạc Vũ nhìn lướt qua xung quanh, sau đó ngón tay bắn vào một mặt trống lớn giắt bên ngoài điện.



Tiếng trống nổ vang, chỉ một thoáng chấn động cả hành cung không thành, liên tục vang lên chín tiếng, đều thanh chấn khắp nơi.



Nhưng sau khi tiếng trống ngừng lại, xung quanh cũng hoàn toàn không có phản ứng. Qua thời gian nửa nén nhang, mới có một ít người mặc tử sắc hoặc lam sắc chiến bào lục tục đi tới.



Qua thêm hai canh giờ, bên trong đại điện trống trải mới lấp đầy được gần phân nửa.



Nhạc Vũ cau mày, bên trong đại điện ngoại trừ mấy Ngọc Tiên tu sĩ mà Lý Trường Canh phân phối cho hắn, không có một chức quan văn nào. Tất cả đều chỉ là võ tướng binh sĩ, hơn nữa phần lớn đều vô cùng bình thường.



Một ít tử bào võ tướng được thần lực gia trì vào lẽ ra phải có thực lực Thái Ất Chân Tiên.



Nhưng theo trong mắt Nhạc Vũ xem ra, chiến lực của mấy người kia nhiều nhất chỉ tương đương tu sĩ Ngọc Tiên. So với Tuyên Nguyên thật sự kém không chỉ một bậc.




Hắn cũng không dám sử dụng toàn bộ, nhìn vào tu di không gian chỉ còn lại chừng năm trăm vạn, liền quyết đoán ngừng lại.



Mà lúc này Ngao Tuệ lại mở miệng cười nói:



- Phu quân, ta còn hai ức tiên thạch, có cần mượn trước hay không?



Nhạc Vũ cau mày, trong lòng đối với tài phú của Long cung thật vô cùng hâm mộ. Tài sản của hơn mười vạn tiên tu không ngờ còn không sánh bằng một nửa của Ngao Tuệ.



Trong lòng tính toán chốc lát, cuối cùng Nhạc Vũ quyết đoán lắc đầu. Cũng không phải hắn không tâm động, nhưng quy mô của không thành thật sự quá lớn, số lượng hai ức tiên thạch bất quá chỉ trám được một nửa mà thôi.



Đợi tới khi viên tiên thạch cuối cùng vào chỗ, đưa xuống dưới cung thành, hai tay Nhạc Vũ chợt kết ấn, tiếp theo ngay sau đó thủy linh lực trên không trung ầm ầm tưới xuống.



Trong tinh không phương bắc, vô số tinh quang lắng xuống.



Cơ hồ cũng dùng thủ đoạn trên Khống Vân Phong, thu hút linh lực tẩy rửa, lấy phương pháp thiên nhiên tạo hình khắc lực phù triện.



Bất quá chỉ sau một lát, bên trong Huyền Thánh Điện rõ ràng lấy kim ỷ làm trung tâm, đã hình thành một đồ án Huyền Vũ cực lớn.



Ngay sau đó từng đám phù triện kỳ dị ẩn hợp đại đạo được linh lực mênh mông cuồn cuộn tưới vào, lục tục tạo thành dưới cung điện, lan tràn chung quanh, bao phủ cả cung điện.



Khác với lần trước nắm lấy thủy mạch của Thiên Thủy quốc, lần này Nhạc Vũ bố trí phòng hộ linh trận, vì vậy dùng linh lực tẩy rửa chỉ chung quanh tòa hành cung của hắn là chính.



Nếu như không có điều bất ngờ gì xảy ra, hắn phỏng chừng ít nhất phải ở lại đây trăm năm thời gian, thậm chí thẳng đến khi sát kiếp khởi lên. Hành cung này xem như chỗ ở lâm thời của hắn, Nhạc Vũ không khỏi dùng thêm vài phần tâm tư, có được Khuy Thiên Châu, cũng đủ cho hắn đem linh trận bố trí càng thêm tinh tế tỉ mỉ, đem uy lực trận pháp phát huy tới mức lớn nhất.