Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 994 : Hỏa Nghê hàng lâm

Ngày đăng: 20:52 20/04/20




Cự thành lớn tới ngàn vạn trượng lơ lửng trên không trung, nhanh chóng di chuyển, kéo theo vô số khí lưu. Sau đó vô số thủy lam quang hoa từ trong trung cung tản ra, đem hơn phân nửa tòa thành bao phủ bên trong.



Hồ lớn khổng lồ bên dưới mặt đất cũng sôi trào cuồn cuộn, hút nhiếp lên giữa không trung. Tựa như một thủy lam quang màng cực lớn tầng tầng lớp lớp bao bọc bên ngoài không thành.



Sau đó là vô số thủy khí tràn ngập ra, khúc xạ lên ánh sáng, chiếu lấp lánh khắp nơi, như thật như ảo.



- Vị An Thiên Huyền Thánh đại đế này thật đúng là bỏ được tiền vốn.



Bên ngoài ngàn vạn dặm, bên trong không thành đang nhanh chóng dời về hướng bắc, Nguyên Hổ bộ dạng uể oải nhìn về hướng nam.



Giờ phút này đại chiến sắp tới, bên trong cự điện nguy nga tăng thêm vài phần khí thế túc sát. Vài vị nữ tiên lần trước đã không còn thấy bóng dáng. Ngược lại là một đám tướng lãnh mặc giáp trụ hoàn chỉnh đang tụ tập. Vẻ mặt đều nghiêm túc thu liễm, thân hình đứng thẳng vững vàng.



Ở dưới bậc thang kim hoàng sắc, là một tráng hán trang phục như một hiệu úy, khoác chiến bào xanh biếc, hai tay cầm một hổ phù bằng vàng, đang đứng thẳng, trong mắt ẩn hiện duệ quang, mơ hồ lộ ra vài phần ý tứ như bất bình.



Lang Hiểu vẫn ngồi một bên, nghe vậy cười nhẹ nói:



- Chuyện liên quan tính mạng, người này tự nhiên bỏ được tiền vốn. Bất quá linh trận lớn như vậy, chỉ sợ phải cần tới mấy ức tiên thạch. Nhìn không ra người này lại hào phú như thế, thật đáng tiếc số tiên thạch này chỉ sợ phải tiện nghi cho vị yêu thánh kia. Thật có chút hâm mộ những tên đang đóng quân tại hành cung, tuy giao không ít tiên thạch lên trên, nhưng cũng nhờ phúc của vị đại đế này, tăng được nửa cấp. Buồn cười cho Uyên Minh, thật cho rằng mình thưởng phạt phân minh thì có thể lung lạc được lòng của ba mươi vạn người sao, bị người đùa bỡn cũng không biết…



Nguyên Hổ lặng lẽ không đáp, cũng lộ ra vài phần không cho là đúng. Tiếp theo nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy giữa chân mày vị hiệu úy áo lục hiện lên tia bất mãn, lạnh nhạt nói:



- Ngươi là bộ hạ của Cực Linh Thần? Lặp lại lần nữa, tới đây làm gì?



Hai mắt vị hiệu úy trợn tròn, cắn chặt răng, hừ lạnh một tiếng:



- Phụng mệnh An Thiên Huyền Thánh đại đế, cho đòi Định Nguyên Tả Phụ Thần Tướng, Huyền Vân Hữu Bật Thần Tướng cùng binh mã dưới trướng, tiếp viện hành cung!



- Tiếp viện hành cung?



Nguyên Hổ điên cuồng cười to, thanh chấn trời cao, thật lâu không dứt. Sau một lúc lâu sau mới lạnh lùng cười nói:


- Định Nguyên Tả Phụ Thần Tướng, Huyền Vân Hữu Bật Thần Tướng!



Trong tay dấy lên đóa lam diễm, đem đạo phù màu trắng trong tay toàn bộ đốt thành tro bụi.



Nhạc Vũ cắn răng khanh khách cười lạnh một tiếng, tiếp theo ngửa đầu nhìn lên không trung, tiếng thú rống vẫn chưa dừng lại, ngay cả tầng tầng thủy màng bên ngoài Huyền Vũ Thiên Nguyên đại trận cũng không cách nào ngăn trở.



Cuối cúng cự điện ầm ầm sụp xuống, nhưng bụi gạch ngói vụn còn chưa nổ bung lên bị Nhạc Vũ phất nhẹ tay áo, một cỗ pháp lực liền bao bọc lấy ném tung ra xa.



Ngay sau đó Nhạc Vũ dùng chân giẫm mạnh mặt đất, cả Huyền Vũ Thiên Nguyên đại trận liền tái khởi biến hóa.



Vô số thủy lam phù văn từ dưới mặt đất tràn lên, bên trên "di chỉ" Huyền Thánh Điện, hình thành một tầng hình tròn, tầng tầng lớp lớp, lan tràn mấy trăm vạn trượng, mà ngay trung ương chính là đồ án Huyền Vũ.



Cơ hồ hoàn toàn dựa theo Tứ Cửu Huyền Công, khắc lục theo đồ án Huyền Vũ bên trong, ngay khi phù văn vừa hoàn toàn hoàn thành, trên bầu trời phương bắc liền có vô số tinh tú hiện thân ngay giữa không trung ban ngày, liên tiếp lẫn nhau tạo thành một tầng quang mang sáng chói, siêu việt cả vầng sáng của mặt trời.



Tiếp theo ngay khi tinh quang chiếu thẳng xuống đại thành, đồ án Huyền Vũ đang phiêu phù bên trên tòa thành liền vặn vẹo uốn lượn, cuối cùng mạnh mẽ bung ra, hóa thành một hắc sắc huyền quy lớn hơn ngàn trượng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Tiếp theo thân hình tăng vọt, từ ngàn trượng ban đầu rõ ràng tăng lên tới ba mươi vạn trượng, phiêu phù ngay phía sau Nhạc Vũ, bỗng dưng ngửa đầu rống to một tiếng, bắn thẳng lên chân trời. Hai tầng âm ba đập vào, từng đợt cương phong bạo vang xung kích, tràn lan khắp nơi, tiếp đó lại hòa vào nhau tạo thành một đợt thanh âm cực kỳ bén nhọn chói ta, hướng xa xa khuếch trương.



Bên ngoài ngàn vạn dặm, toàn bộ tiên tu ai ai cũng khí huyết cuồn cuộn, sắc mặt tái nhợt hoảng sợ thối lui về phía sau. Trên mặt đều hiện vẻ kinh nghi bất định, Huyền Vũ cự thú tuy đang ở hạ phong, nhưng đã có thể miễn cưỡng ngang hàng cùng âm ba của đầu Hỏa Nghê kia.



Mà giờ khắc này bên trong không thành khổng lồ lại hoàn toàn gió êm sóng lặng, so với vừa rồi càng yên tĩnh thêm vài phần.



Tính cả Cự Linh Thần bên trong, mấy người trong đại điện vẻ mặt kinh ngạc nhìn Nhạc Vũ, cùng nguyên thần hóa thân Huyền Vũ khổng lồ sau lưng hắn.



Nhạc Vũ từ đầu đến cuối đều giữ nguyên sắc mặt hờ hững, hồn niệm kéo dài bốn phương tám hướng khắp đại trận bên dưới tòa thành, ý niệm chợt động, liền khiến tòa phù không thành tiếp tục cất cao ba vạn trượng, vừa lúc có thể đối diện ngay mặt với đầu Hỏa Nghê khổng lồ phía trước.



Tiếp theo phất nhẹ tay áo, liền đem một đầu hỏa thú cũng có hình dạng như sư lại như hổ, rúc lại thành mười trượng đưa tới trước người Cự Linh Thần.