Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1042 : Khiến bao người chú ý (2)

Ngày đăng: 00:14 22/04/20


Trương Khác bật cười, Tôn Tĩnh Mông hơn y 8 tháng tuổi đã than già rồi, vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa chuyển cổ phần cho hai chị em cô đủ để các cô làm sâu lười cả đời, hỏi: - Cô đi rồi, 1978 làm sao?



- Không biết. Tôn Tĩnh Mông mím môi một lúc, nói: - Tên nhãi Đỗ Phi đó toàn thân toàn mùi tiền, 1978 không thể giao cho Sáng Vực, có lẽ đóng cửa vậy.



- Đóng cửa đáng tiếc lắm. Trương Khác đề nghị: - Thật ra tôi rất rảnh, để tôi giúp cô chiếu cố nó nhé.



Tôn Tĩnh Mông chẳng cảm động tới rơi lệ, ngược lại còn nhìn y ngờ vực: - Không phải muốn nhân cơ hội tán tỉnh cô bé khác chứ?



Trương Khác chỉ biết cười khổ: - Chuyến bay thẳng từ Kiến Nghiệp tới Singapore nửa năm nữa sẽ khai thông, cô cứ về thường xuyên là biết.



Không ngờ y quan tâm tới tin tức này, Tôn Tĩnh Mông im lặng, không cãi nhau với Trương Khác nữa, một lúc sau mới nói: - Có anh chiếu cố 1978 cũng tốt, tôi cũng không nỡ đóng cửa nó như thế.



Trương Khác định cùng Tôn Tĩnh Mông kiếm chỗ ăn cơm riêng với nhau, tiếc là Đỗ Phi thính mũi, tới 1978 tóm gọn bọn họ.



- Đêm nay Côn Đằng Online lên TTCK Mỹ, mày biết tin này khiến bao người trong nước chú ý không, mày lại chẳng quan tâm chút nào à? Đỗ Phi đi vào, thấy Trương Khác nhàn nhã ngồi uống cà phê tán gẫu với hai giai nhân, thắc mắc:



- Có gì phải quan tâm? Trương Khác hỏi lại, cổ phiếu Côn Đằng Online nắm trong tay Cẩm Hồ phải nửa năm nữa mới bán được, cần gì phải quan tâm, nhưng với sản nghiệp internet trong nước mà nói định sẵn đêm nay sẽ là đêm khó ngủ.



Côn Đằng Online là xí nghiệp internet đầu tiên trong nước lên sàn giao dịch Nasdaq, Côn Đằng Online có thành công hay không, sẽ trực tiếp thể hiện mức độ hữu hảo của thị trường vốn Mỹ với xí nghiệp công nghệ dán mác Trung Quốc.



Nếu Côn Đằng Online thành công, có nghĩa là sẽ có thêm nhiều nhà đầu tư mạo hiểm móc túi đổ vào sản nghiệp internet trong nước, cũng có nghĩa là sản nghiệp internet trong nước có thêm tài chính phát triển, nhưng cũng trực tiếp truyền bong bóng internet từ Âu Mỹ vào TTCK trong nước.




Hà Huyền lại dùng biểu tượng cười ngặt ngoẽo.



Chẳng hiểu đám Hà Huyền đang làm gì, một lúc sau "Khủng long cưỡi công chúa" nhảy vào: - Đề nghị của anh hay lắm, sau này tôi sẽ dùng nick này, nhưng anh chưa trả lời câu hỏi của tôi đâu đấy.



- Hỏi anh vì sao biết " cả bồn mầm họa" là mỹ nữ à? Phong quang của một mỹ nữ hàng đầu dù ở trên mạng cũng không che dấu được đâu. Người ta nói hồng nhan họa thủy mà, cô ấy đầy cả một bồn tắm, còn chưa đáng anh tán tỉnh sao? Nếu nhiều như Thái Bình Dương, thì anh đã không dám, một cơn sóng ập tới là nhấn chìm cái quả dừa biển anh đây rồi, năm nay còn thu hoạch gì nữa.



Lại là một đống biểu tưởng cười ngặt ngoẽo.



- Anh nói chuyện hài hước thật đấy, có thể kể chuyện cười cho bọn em nghe không? Hà Huyền tiếp tục vờ người xa lạ:



- Ngộ nuôn rất muốn kể chuyện cười cho ai đó nghe, nhưng mỗi nần kể, ngộ toàn cười trước à, cười năn ra đất a, người khác vây quanh xem, thế là ngộ không muốn kể chuyện cười nữa. Trương Khác tiếp tục gõ: - Muốn gặp mặt thì gặp mặt, thời gian nên mạng tán gái của ngộ quý nắm nớ.



- Nếu đã thế, bọn tôi tới gặp anh, hi vọng anh không bị hù chạy mất.



Một lúc sau thấy Tôn Tĩnh Mông và Hà Huyền, còn cả Trần Phi Dung, ba cô gái cười sắp tắt thở chạy tới, Trương Khác lắc đầu than: - Ài.. Đúng là không gặp công chúa lại thấy ba con khủng long đi hóng gió, thế này làm sao mà sống nổi đây.



Hà Huyền ôm bụng cười: - Bị anh đoán ra ngay từ đầu, chẳng vui tí nào.



Tôn Tĩnh Mông ghé tới nhìn màn hình, lại hỏi Trương Khác: - Vậy anh có biết tôi và Phi Dung ai là khủng long cưỡi công chúa không?