Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1063 : Bản tính của nha nội (3)

Ngày đăng: 00:14 22/04/20


Nửa tiếng sau, đợi cuộc họp chính phủ kết thúc, Trương Khác mới cùng Lưu Tước quay về, nhìn thấy hai cô gái đang được Cố Hiểu Mai đưa đi tham quan chính phủ, bảo họ đi cùng với mình.



- Các đồng chí phải chịu khó suy nghĩ, nền tảng công nghiệp của Tân Vu kém, nhưng không có nghĩa là hết đường... Tôi lấy một ví dụ, tp Kiến Nghiệp mỗi năm tiêu dùng hơn 2 triệu con lợn, trong khi ngoại thành cung cấp có 25%, thiếu trên 1.5 triệu. Đồng chí từng nhậm chức ở huyện Lâm Giang, mà huyện Lâm Giang cách Kiến Nghiệp gần nhất, không phải Lâm Giang có truyền thống nuôi lợn sao? Hiện có rất nhiều thương nhân tự phát tới Lâm Giang mua lớn bán cho Kiến Nghiệp, nhưng quy mô hữu hạn. Đồng chí xem xem có thể khai thác sản nghiệp này không, đừng chỉ dựa vào mỗi thành phố... Trương Tri Hành mặc áo so mi xám, nhìn thấy Trương Khác đi tới, bảo y đợi một chút, tiếp tục nói với hai nam nhân trung niên kia: - Trừ điều đó ra, Kiến Nghiệp mỗi ngày dùng hơn 3000 tấn rau, hơn 150 tấn cá thịt, gà vịt hơn 30 vạn con, khả năng tự cung cấp của Kiến Nghiệp chưa tới 30%. Các đồng chí tính cho tôi xem, thị trường lớn cỡ nào? Đừng có hơi một chút ham cái cao xa, tính tới sản nghiệp công nghệ cao, phần mềm gì gì đó. Tôi thấy trồng rau nuôi lợn đem lại lợi ích thực tế cho nông hộ nhiều hơn, các đồng chí phải suy nghĩ chi kỹ ưu thế Tân Vu nằm ở đâu...



Nhìn cha đuổi hai người kia đi, Trương Khác đi tới chép miệng nói: - Chà, rất có phong cách thị trưởng đó ba.



Trương Tri Hành đưa tay ra vò đầu Trương Khác: - Quá nửa kỳ nghỉ hè rồi mới nhớ tới về Tân Vu, có phải vì Kiến Nghiệp nóng quá mới tới tránh nắng không?



- Ba không sợ thương tâm thì con trả lời... Trương Khác cười nhe răng: - Kiến Nghiệp nóng quá, liên tục 6 ngày trên 38 độ rồi.



Trương Tri Hành đưa tay bợp gáy Trương Khác một cái, bảo Cố Hiểu Mai: - Cô đi làm việc đi, không cần chiêu đãi bọn chúng đâu.



- Chú Trương... Trần Phi Dung học theo Đường Thanh chào Trương Tri Hành, mặc dù theo Đường Thanh tới Tân Vu nhiều lần, nhưng vẫn có chút xấu hổ.



- Vốn định mời các cháu ăn cơm ở nhà ăn chính phủ, nhưng dì Lương các cháu nói thế tùy tiện quá, nên về nhà ăn, lúc này chắc cô ấy ra phố mua thức ăn rồi. Trương Tri Hành mỉm cười nói:




- Vừa rồi Tiểu Đinh lái chiếc Toyota tới cục hành chính lấy tư liệu, lúc về không để ý lái xe qua nhanh bắn nước lên người Trương Khác, tới đây nhận sai với thị trưởng Trương.



Trương Tri Hành nhìn Trương Khác, rồi nhìn mấy vệt mờ trên người y, thì ra là nước bẩn khô đi để lại, ngồi im không nói:



- Ồ, thì ra vừa rồi anh lái chiếc xe Toyota đấy hả? Trương Khác nhìn thanh niên kia ánh mắt rụt rè sợ hãi, đến thở lớn cũng không dám: - Lúc anh lái đi tốc độ bao nhiêu?



- Bảy... Bảy mươi. Thanh niên kia lắp bắp đáp.



Trương Khác vẻ mặt rất lãnh đạm, không nói gì nữa.



Trương Tri Hành gõ bàn, không nhìn tài xế, bảo thẳng Cố Hiểu Mai: - Tổ chức ban lái xe ra ngoài xe bảng hạn chế tốc độ thành phố, học tập luật giao thông một lần nữa... Trương Tri Hành tôi không cần nhận sai, nếu là người dân bình thường, các đồng chí có chủ động nhận sai không? Ra ngoài đi.



Ba người kia vâng dạ đi ra, Trương Khác cười khổ với cha, lái xe ỷ vảo làm việc cho chính phủ, thoải mái lái xe tốc độ 70 km/h ngay trước cổng chính phủ, thái độ này bảo người ta sao không chán nản, đó là một lái xe thôi đấy.