Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1066 : Truyền thuyết Nhị Thế của Đh Đông Hải (2)

Ngày đăng: 00:14 22/04/20


- Chuyện này anh đừng quan tâm, chúng ta cũng chỉ có thể kiên trì không nhận tiền của người ta, lễ tết người ta tặng quà, không trả lại được còn chẳng đổi ra tiền sao... Vài chuyện không thể tránh, nếu anh làm mình quá thanh liêm, thì đừng mong làm được gì ở cơ quan, xã hội hiện giờ nó là thế... Anh luôn khen thị trưởng Trương thanh liêm, ông ấy chẳng phải cũng nhận quà, rồi bảo em giúp bán đi rồi quyên góp sao? Cố Hiểu Mai dứt khoát nói: - Dù khu Tân Giang có ưu đãi, cũng chẳng bán lỗ cho chúng ta đâu, sợ gì người ta nói?



- Em không sợ ảnh hưởng không tốt à?



- Thị trưởng Trương mới tới Tân Vu cũng mua biệt thự đấy thôi, ông ấy có sợ ảnh hưởng không? Cố Hiểu Mai phản bác: - Không làm chuyện trái lòng, sợ gì ảnh hưởng? Nhớ tới lời Trương Khác nói chiều, chợt nghĩ làm việc bên cạnh Trương Tri Hành, tâm tư đơn giản một chút có khi dễ dàng công tác.



- Anh nói không lại em, kết hôn xong mới biết mồm em lợi hại, hối hận cũng muộn rồi. Vu Vệ rụt cổ lại, tiếp tục chơi cờ: - Em hỏi con xem nó có đồng ý không?



- Con thấy ở đây rất tốt. Vu Trúc cũng rụt cổ lại, biết chuyện lớn thế này, cha hắn cũng chẳng làm chủ nổi, dù sao có chuyển nhà cũng chẳng phải ngày một ngày hai.



Lúc này chuông cửa vang lên, Vu Trúc ngẩng đầu nói: - Tiểu Ninh tới đấy, em con nó chỉ gõ cửa thôi. Rồi vội đứng dậy mở cửa.



Cố Hiểu Mai thò đầu ra, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của con gái nhà Trần Dục, gò má hồng tươi như hoa hồng, đôi mắt to long lanh trong vắt làm người ta cảm thấy mát tận tim, chiếc mũi xinh xinh hoạt bát, cánh môi cong cong tinh nghịch, gò má ưu mỹ lưu loát, tựa hồ mọi nét đẹp nhất của một thiếu nữ đều tập trung trên khuôn mặt đó, mỗi tội người hơi gầy gò, nhưng càng thanh tú thoát tục, quốc sắc thiên hương, tiên nữ Giao Trì không nhuốm khói bụi nhân gian, mặc chiếc áo da cam, càng thêm sức sống thanh xuân tràn ngập, dạng con gái này lớn lên là đại họa... Con bé nhà mình đứng bên cạnh chẳng ai thèm chú ý.



- Chào dì Cố, nghe Vu Trúc nói hôm nay dì làm cơm, tiểu muội kéo cháu qua, cháu không khách khí nữa.. Trân Ninh cười lém lỉnh nói:



- Ba cháu đâu? Hôm nay mẹ cháu làm ca tôi phải không, chẳng lẽ ba cháu tự ở nhà làm cơm? Cố Hiểu Mai hỏi:



- Ba cháu còn đợi chú Vu gọi điện mời, cháu sang trước... Trần Ninh bán đứng cha mình:
- Anh ta hơn bọn mình một khóa, ở trường cả năm mình chưa gặp, chỉ nghe kể thôi... Nghe đâu cuối năm đầu thi cuối kỳ gian lận bị chủ nhiệm khóa bắt tại chỗ, chủ nhiệm khóa đó sau đấy bị đuổi khỏi trường. Rồi nghe nói một lần hiếm hoi anh ta tới giảng đường nghe tọa giảng, kết quả cãi nhau với giảng viên, làm một giáo sư nổi tiếng tức hộc máu, hiện nằm trong bệnh viện thành người thực vận... Bạn ở bên Tân Phổ chắc có nghe những truyền thuyết này? Vu Trúc dùng giọng đầy kịch tính kể: - Nghe nói còn một lần bạn anh ta bị hội trưởng hội sinh viên bắt nạt, bạn đoán xem về sau thế nào? Anh ta rỡ sạch văn phòng hội sinh viên, còn thiếu chút nữa cho mồi lửa đốt sạch, hiện cửa văn phòng hội sinh viên còn dấu chân anh ta... Còn nghe nói anh ta nhìn trúng một cô gái có bạn trai, chẳng biết dùng cách gì mà cô gái kia bỏ bạn trai theo anh ta, người bạn trai kia tức quá thuê lưu manh đối phó, đâm cho anh ta một dao. Biết sao không, người đó bị phán 20 năm, tên đâm anh ta bị phán tử hình... Ghê không? Cuối cùng kết luận: - Rồi đánh nhau với lưu học sinh, theo đuổi các cô gái xinh đẹp, kể ba ngày ba đêm cũng không hết.



Trần Dục há hốc mồm, nhìn Cố Hiểu Mai, Vu Vệ cũng tròn mắt nhìn vợ, ý tứ là thằng đó còn là con người không? Chẳng qua là vì con trai Trương Tri Hành nên không nói ra thôi, nếu chẳng phải biết Vu Trúc không biết nói dối đã nghi con mình bịa đặt, chỉ hỏi: - Trường mặc kể cho y làm bừa thế à?



Cố Hiểu Mai thì nghi hoặc hỏi: - Con chưa gặp Trương Khác à?



- Chưa ạ, anh ta gần như chưa bao giờ tới phòng học, chỉ thường xuyên tự ôn bài ở thư viện, thi thoảng con cũng tới thư viện ôn bài... Sao ạ?



- Không sao? Cố Hiểu Mai lắc đầu: - Cậu ta nói đã gặp con, con cũng đã gặp cậu ta, chỉ không nhận ra thôi.



Trần Dục xoa đầu, tiếng tăm của Trương Tri Hành cực tốt, không ngờ có đứa con đốn mạt như thế.



- Lời đồn bên phía nữ sinh bọn mình hình như hơi khác... Trần Ninh đột nhiên ngoẹo đầu xen vào một câu:



***



Tối mai mình về muộn, chưa biết chính xác lúc nào.