Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1070 : Trợ giúp thiếu nữ sa chân

Ngày đăng: 00:14 22/04/20


Trương Khác giãy dụa né tránh, Đường Thanh gọi Trần Phi Dung tới giúp cô kéo một bên tai Trương Khác: - Bạn kéo căng vào để mắt Trương Khác chỉ có thể nhìn lên trời, ngoan ngoãn nằm đây.



Hai tai bị hai nha đầu một trái một phải kéo sang hai bên, Trương Khác đành cầu xin: - Được rồi, tha cho mình đi, nếu không được hai bạn cho phép, mắt mình chỉ nhìn lên trời, tuyệt đối không nhìn chỗ khác.



Đường Thanh lúc này mới nằm xuống, còn không yên tâm giữ chặt lấy tai Trương Khác.



Trước đó thì giữa Trần Phi Dung và Trương Khác còn có Đường Thanh, có nằm xuống cũng không sao, vừa rồi nô đùa, Đường Thanh nằm sang bên kia rồi, cô còn nằm xuống thành sát ngay bên Trương Khác.



- Bạn cứ nằm đi, hôm nay cho cậu ấy hưởng lợi trái ôm phải ấp, một tai cậu ấy còn trong tay mình này, không sợ cậu ấy làm gì bạn. Đường Thanh giữ tai Trương Khác nói:



Trần Phi Dung liền nằm xuống bên cạnh Trương Khác, không có cảm thụ gì đặc biệt mãnh liệt, chỉ thấy có nhu tình êm dịu len lỏi trong lòng, nhìn bầu trời đêm trong suốt, chỉ hi vọng thời khắc này cứ duy trì mãi, rốt cuộc trái tim mình làm sao thế này?



- Nếu cứ nằm mãi thế này thì tốt quá, Phi Dung, bạn thấy sao? Đường Thanh nằm bên kia nói vọng sang.



- Nếu có thể đạp cái kẻ nằm giữa xuống nước thì càng tốt. Trần Phi Dung cười đáp:



- Ý này hay đấy. Đường Thanh phụ họa, định ngồi dậy thi thành.



Trương Khác vội cầu xin: - Đừng, đừng, mình nằm đây cũng có ích mà, ai muốn còn có lấy cánh tay mình làm gối.




Nếu ai tốt nghiệp ở nơi này ra ngoài ba bốn năm, quay lại nhất định bị cảnh phồn hoa trước mắt làm giật mình.



Sau khi kết thúc nghi thức cắt băng khánh thành, thư viện Ái Đạt chính thức mở cửa với bên ngoài, khách khứa tham gia buổi lễ và phóng viên tất nhiên thành khách tham quan đầu tiền.



Trương Khác cũng là lần đầu tiên vào thư viện sau khi được xây xong, đi cùng Đỗ Phi trong đám đông, nhìn thi thoảng lại có người chĩa máy ảnh về phía bọn họ chụp, liền chửi: - Bà nội nó, từ khi nào đứng cạnh mày cũng trở nên nguy hiểm thế này?



- Sáng Vực hay dở gì cũng là điển hình sáng nghiệp của sinh viên đương đại, thi thoảng được giới truyền thông chú ý có gì đáng ngạc nhiên. Đỗ Phi kiến nghị: - Hay là mày học phụ nữ hồi giáo kiếm cái khăn che mặt lại, thế là không sợ lộ nữa.



- Dù thế nào tao cũng là một trong số quản lý của hiệp hội sáng nghiệp sinh viên, cái này cần gì phải che che dấu dấu... Trương Khác thấy mấy nữ phóng viên chĩa máy ảnh về phía mình, còn giơ tay dấu chữ V, tiếc là cô phóng viên đó trợn mắt quay máy ảnh đi chỗ khác.



Đường Thanh đi đằng sau nhéo hông Trương Khác, không cho y khoe khoang ở nơi này.



Tầng hầm thứ hai là nơi đỗ xe, tầng thứ nhất là khu phục vụ công cộng, trên mặt đất từ tầng 1 tới tầng 4 là khu đọc sách lớn, tổng cộng có 16 phòng đọc sách, có thể chưa đồng thời 8 nghìn người, tầng 5,6 là khu mượn sách và chứa sách.



Từ tầng 1 tới 4 đều có phòng đọc điện tử, thư viện sau khi xây xong tổng cộng đầu tư 240 triệu, chi phi xây dựng không cao, tính cả trang trí trong ngoài mới hơn 100 triệu, chỉ có trang thiết bị phần cứng phần mềm mới tốn kém nhất, riềng phòng điện tử đã đầu tư gần 40 triệu, đầu tư phần mềm bàn quyền làm người ta nghĩ thôi đã xót của.



Tham quan phòng đọc điện tử, Đỗ Phi cảm khái: - Quanh đây nếu có ai căm hận thư viện chắc là những chủ quán net, tổng số máy trong quán nét chừng 6 -7 nghìn, giờ thêm liền một lúc 2000 máy nối mạng tốc độ cao, mày nói người ta không hận mày được không?