Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1089 : Nhiều lần phá vỡ gian tình(3)
Ngày đăng: 00:15 22/04/20
Mặc dù Cẩm Hồ tại thị trường hải ngoại tung ra sản phẩm điện tử trung cao đoan, nhưng tại thị trường Trung Quốc, sản phẩm đê đoan của Cẩm Hồ vẫn chiếm tỉ lệ tương đối lớn, cho nên chip băng tần cơ sở khai phát ra đầu tiên có thể do ĐTDĐ đê đoan dưới cờ của nó chọn dùng, cũng phổ biến với các cửa hàng ĐTDĐ khác của Trung Quốc. Có thị trường rồi, sẽ có lợi nhuận, có lợi nhuận là có thể tiếp tục tiến hành đầu tư kỹ thuật, bắt kịp chênh lệch với các sản phẩm chip băng tần cơ sở cao giai.
Đành phải thừa nhận, chí ít tại thị trường Trung Quốc, Cẩm Hồ có ưu thế rõ ràng hơn SamSung, lúc này muốn tránh khỏi bị Cẩm Hồ dắt mũi đi, cho dù muốn vật lộn đánh ngã Cẩm Hồ, khi đó, SamSung cũng sẽ bị các ông trùm ĐTDĐ khác bỏ xa phía sau —— trên thị trường, cho tới bây giờ cũng không phải chỗ dành cho hai đối thủ cạnh tranh bóp nhau.
※※※※※
Bắc bán cầu, còn thừa lại cái đuôi của mùa hè nắng gắt còn chưa núp đi, Perth tây Australia lại là một mùa đông lạnh giá nhất trong một năm.
Sau khi Địch Đan Thanh đến Perth đã mua một căn nhà, ở trong khu sa hoa phía tây nam Perth, khu dân cư nằm trên sườn núi Tân Hải, có thể trông thấy mặt nước biển xanh thắm ở ngoài cảng Perth.
Vào trong phòng, Vệ Lan trút xuống chiếc áo khoác bằng vải nỉ màu đỏ, lộ ra áo sơ mi cổ lật màu đen bên trong, áo hơi bó, làm eo cô có vẻ thêm thon nhỏ, chiếc váy đen bằng gấm cao đến đầu gối, đôi tất chân màu da cùng giày cao đế nhọn màu đen sáng bóng, tóc để đến vai tết thành búi, trang phục hoàn toàn của dân công sở, còn có thêm mùi vị lãnh diễm bức nhân.
- Ngây ngốc nhìn cái gì? - Vệ Lan quay đầu lại nhìn Trương Khác.
- Thật nên chụp lại hình dạng ngốc nghếch của chị ở trong trường rồi đem cho chị xem. Trương Khác ném áo khoác lên ghế sofa: - Thật không nên cho chị đi theo Đan Thanh qua đây, biến hóa quá lớn đi.
"..." Vệ Lan khẽ nhếch nụ cười nơi khóe miệng, nụ cười rất ngọt, cô nghiêng đầu xỏa tóc xuống, tóc hơi quăn, gương mặt ửng đỏ, khôi phục lại vẻ điềm đạm cùng khả ái mà Trương Khác quen thuộc: - Ở trong công ty, không thể như tiểu cô nương được, nhất định phải trang phục như vậy mà.
- Có muốn ngủ với em một lúc không? Trương Khác mở chăn ra, để cho Địch Đan Thanh mặc áo sơ mi chui vào: - Để Vệ Lan chết đói ở dưới lầu đi.
- Cậu đúng là đồ không có lương tâm. Địch Đan Thanh khẽ cắn môi Trương Khác hôn, rồi kéo y dậy ngồi xuống, lại nhặt lên y phục trên sàn nhà: - Tôi hầu hạ cậu mặc quần áo...
Rồi Địch Đan Thanh nghiêm túc cài vào cúc áo sơ mi, giũ tung quần cho Trương Khác sỏ chân vào, nhìn giữa hai chân Trương Khác cứng lên như cọc gỗ, cô nắm nó vào lòng bàn tay xoay hai vòng, nhìn Trương Khác chịu không nổi nhếch miệng, cô cười dí dỏm, bảo y ngồi dậy mặc quần lại, lại cách quần lót nhét cọc thịt vào trong, kéo khóa lại, nó vẫn trồi lên một cục, cô nhíu mày cười nói: - Thật xấu!
Trương Khác thì buồn bực, Địch Đan Thanh trong công tác lãnh diễm mà tác phong cứng rắn không còn thấy nữa, chỉ còn lại một cô gái xinh đẹp quyến rũ, chọc người trìu mến, một chốc cọc thịt có thể xìu xuống mới là lạ đấy. Y nắm lấy bàn tay non mềm của Địch Đan Thanh, hỏi: - Làm sao đây, nếu không phải làm một chút?
- Vệ Lan còn đang ở dưới lầu chờ cùng nhau ăn cơm tối đấy. Địch Đan Thanh cười nói: - Tự cậu nghĩ biện pháp đi, tôi cáo lui trước.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng động lên lầu, một hồi Vệ Lan đi qua cửa phòng, nói: - Tôi mà ngờ nghệch chờ hai người ăn cơm, không chừng hóa đá mất —— tôi đã ăn xong rồi, hiện tại đi tắm đây.
Tiếp theo liền nghe thấy thanh âm cô đi vào phòng ngủ sát vách.
Trương Khác cũng mặc kệ cọc thịt gồ lên quá khó coi, liền cùng Địch Đan Thanh đi xuống lầu. Khi không nghĩ đến việc này, đi xuống lầu liền bình phục bình thường. Trương Khác cũng đang đói đến meo bụng. Ăn cơm xong, cùng Địch Đan Thanh ôm nhau ngồi ở trên ghế sofa nói chuyện, tự nhiên cũng sẽ nói tới việc phát triển nghiệp vụ của tây Australia.