Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1113 : Trương Khác có bao nhiêu tiền? (1)
Ngày đăng: 00:15 22/04/20
Đối với đám Nghiêm Văn Giới và Lâm Tuyết mà nói, hiện phải tận dụng mọi khả năng có thể nâng cao giá cổ phiếu của Hải Túc, cho dù có khái niệm thương mại điện tử, nhưng trang web 8818 trong thời gian ngắn chẳng có năng lực lợi nhuận gì, không giống như nghiệp vụ quán nét của Sáng Vực, có hào quang của khái niệm công nghệ mới lại có năng lực lợi nhuận cực cao, tuyệt đối là vũ khí lợi hại tăng giá trị cổ phiếu. Trong giai đoạn hiện nay, Hải Túc khó tìm thấy chất liệu nào hoàn mỹ hơn thế nữa.
Chỉ cần Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết không mất lòng tham, Trương Khác không sợ bọn chúng không đớp cái mồi này.
Đương nhiên, bản thân công ty Hải Túc chẳng có 300 triệu để thực hiện vụ thu mua này, không có điều kiện công khai phát hành cổ phiếu mới, chỉ có thể phát hành cổ phiếu cho đối tượng chỉ định đặc biệt kiếm 300 triệu này, cho dù Hải Túc không đưa ra công bố, Trương Khác cũng chẳng khó tưởng tượng ra đối tượng đặc biệt kia là địa ốc Hoành Tín, địa ốc Tinh Điển.
Đó là trò chơi của bọn chúng, người khác vì tránh bị bọn chúng nuốt cả xương nên không tùy tiện tham gia, hơn nữa hiện cổ phiếu mới phát hành định hướng hạn chế lưu thông, phải qua 12 -24 tháng mới có thể công khai giao dịch. Bọn chúng sẽ tiếp tục tìm cách đẩy cao giá trị của Hải Túc, đợi qua thời hạn sẽ tung bộ phận cổ phiếu này ra bán kiếm lợi.
Đó là kế hoạch tham lam, Trương Khác chẳng có lý nào không đẩy bọn chúng một cái, để bọn chúng càng tham lam càng điên cuồng hơn. Tạ Kiếm Nam thì học khôn rồi không tham gia.
Hồ Thế Thịnh, Nghiêm Văn Giới lần này tới Kiến Nghiệp trong lòng không thoải mái lắm, tới nơi gặp mặt Tiêu Minh Kiến, Hồ Tôn Khánh trước, sau đó mới tới khu sản nghiệp phần mềm bàn bạc bí mật với Lâm Tuyết, Vương Hải Túc.
Ba ngày trước Trương Khác đột ngột xen vào cuộc đàm phán đẩy giá lên cao, còn nhờ Vương Hải Túc về chuyển lời, Nghiêm Văn Giới ý thức được Trương Khác đã nhìn thấu ý đồ của mình, đương nhiên mọi người đều đang lợi dụng quy tắc cuộc chơi, Nghiêm Văn Giới cũng chẳng sợ Trương Khác bẫy mình.
Đứng sau Cẩm Hồ là Diệp gia, Cố gia, Từ Học Bình và quan viên địa phương tỉnh Đông Hải, chỗ dựa của Hoành Tín chẳng kém gì Cẩm Hồ, ở Kiến Nghiệp có Tiêu Minh Kiến và Hồ Tôn Khánh theo dõi hộ, chẳng sợ Cẩm Hồ giớ thủ đoạn.
Mọi người đều cho rằng cái tên Cty đầu tư Sáng Vực Đông Đại không tệ, công ty này trước kia lấy danh nghĩa mở lớp bồi dưỡng mạng internet thành lập, vì thế Đh Đông Hải năm 30% cổ phần, muốn sang tên, cần phải trao đổi với trường.
Sáng Vực Đông Đại trước kia thuê chỗ của trường làm cơ sở bồi dưỡng, giờ nghiệp vụ làm lớn, cần Đh Đông Hải cung cấp nhiều diện tích hơn, chuyện này cũng cần trao đổi với trường.
Những chuyện này đều do Tần Cương phụ trách, việc phải làm rất nhiều, còn bị giáo viên trong trường giữ lấy hỏi này hỏi nọ, trong lòng Tần Cương rất khó chịu, nhưng chẳng thể để lộ ra, nếu không thế nào cũng bị người ta rỉa rói sau lưng, thói đời là vậy, người ghen ăn tức ở không bao giờ thiếu.
Di động trong túi vang lên, Tần Cương lấy máy ra, là Đỗ Phi gọi tới.
- Anh đến tòa nhà Thế Cẩm một chút, có chuyện cần thương lượng với anh... Tòa nhà Thế Cẩm là tổng bộ của Thế Kỷ Cẩm Hồ đặt phía đông khu sáng nghiệp, trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ cũng đặt ở đó.
Tần Cương chẳng hiểu Đỗ Phi tìm mình có việc gì, tức tốc đạp xe tới cổng nam trường.
Sáng Vực Đông Đại có hai chiếc xe khá mới, một là chiếc Passat nhập khẩu, một là Santana sản xuất trong nước, nhưng làm việc trong trường đi xe đạp thuận tiện hơn.