Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1116 : Cứ cao là đẹp

Ngày đăng: 00:15 22/04/20


Đỗ Phi giải thích: - Tòa nhà này bộ phận chủ thể cao tới 200 mét, thêm vào vài chục mét đỉnh tháp... Hiện chỉ là bản thảo, hơi đơn giản, cả tên cũng chưa có...



- Ha ha, Tiểu Đỗ cũng ủng hộ quan điểm của tôi nhé. Vương Duy Quân cười ha hả: - Tôi mong Cẩm Hồ có thể xây tòa nhà siêu cao tầng đứng đầu thành phố... Tôi và bí thư La đã thảo luận rồi, Cẩm Hồ có thể nới lỏng dự toán thêm một chút không, có thể mới các nhà thiết kế nổi tiếng hải ngoại cạnh tranh với nhau, cơ hội này không chỉ mở rộng ảnh hưởng của Kiến Nghiệp, cũng có thể mở rộng ảnh hưởng của Cẩm Hồ.



Vương Duy Quân đã nói thế rồi, Trương Khác chỉ biết nói: - Vậy thiết kế theo tiêu chuẩn 1.2 tỷ đi, khẩu trừ 60 triệu tiền thiết kế, hẳn là có thể mời nhà thiết kế nổi tiếng thế giới tham gia cạnh tranh thiết kế rồi...



- Hả? Mọi người ngớ ra, Vương Duy Quân há mồm một lúc mới nói: - Thế mà cậu còn kêu nghèo.



- Bí thư Vương chẳng phải muốn đề cao ảnh hưởng của thành phố, ảnh hưởng của Cẩm Hồ sao? Trương Khác cười hăng hắc:



Tần Cương chỉ thấy 60 triệu tiền thiết kế hơi nhiều, dù sao hắn cũng không phải là người trong nghề, chẳng biết tiền thiết kế phải bao nhiêu mới thích hợp.



Thiệu Chí Cương lắc đầu than: - Với hạng mục này, chỉ 10 triệu đủ để phòng thiết kế trong nước đánh nhau vỡ đầu, còn phòng thiết kế cao cấp nhất quốc tế báo giá cao nhất chỉ chừng 25 triệu thôi...



- Một tòa nhà hơn 200 mét, ở Châu Á chẳng gây nên được ảnh hưởng gì... Trương Khác cười: - Có thể mời cả viện thiết kế trong nước tham gia, trăng ở nước ngoài chưa chắc đã tròn hơn trăng Trung Quốc.




- Tôi không nói cái đó. Trương Khác giải thích: - La Quân, Vương Duy Quân có tâm tư gì tôi lại chẳng hiểu sao? Bọn họ chỉ cần đạt được ý nguyện của mình, chúng ta muốn làm gì thì làm. Tôi đang nghĩ tòa nhà này xây dựng ra sao, đồng thời phải suy nghĩ khai thác, thiết kế sản phẩm của Ái Đạt thế nào, phát hiện ra hai bên có điểm chung: Chỉ nhấn mạnh ưu thế kỹ thuật sản phẩm sẽ dễ dang bị người đằng sau vượt qua, xây dựng chỉ biết xây thật cao quá vô vị, chỉ có thiết kế kinh điển là người khác phải học theo, phải mô phỏng, người đi đầu luôn được ghi nhớ...



Thiệu Chí Cương chống cằm suy nghĩ, hắn đúng là chưa bao giờ suy xét vấn đề này ở tầm cao như thế, Cẩm Hồ muốn đem một số thứ mang tính lý niệm thẩm thấu vào văn hóa xí nghiệp của Cẩm Hồ.



- Không nên hạn chế quá nghiêm khắc về diện tích, chiều cao tòa nhà thầm chí là dự toán cũng có thể thương lượng được. Trương Khác nói rõ hơn: - Đợi khi xây xong, làm sao chúng ta phải có được cảm thụ trực quan " đơn giản, thời thượng, cuộc sống" tương tự sản chúng ta phát triển...



- Ặc... Thiệu Chí Cương gật đầu, cười: - Thì ra vừa rồi cậu chị nói bậy bạ với Vương Duy Quân, cái gì mà mà vuông vuông vức vức, thiết kế sao tiết kiệm... Làm theo ý này của cậu, tôi chẳng biết tiêu sao cho hết 1.2 tỷ...



- Là tòa nhà tổng bộ, với nhân viên Cẩm Hồ mà nói, thế nào cũng có rất nhiều ý nghĩa tinh thần. Trương Khác cười lớn: - Thôi, tôi nói nhiều rồi, anh đừng khai tôi ra là được.



- Có cần đem phương án thiết kế kinh điển vuông vức cắm thêm cái tháp nhọn cao vút của cậu phát cho các tổng giám đốc thảo luận không, nói không chừng có 14 trên 15 phiếu thông qua đấy, rất là kinh điển... Diệp Tiểu Đồng rất thích trêu Trương Khác:



Hà Huyền và Trần Phi Dung cười rất quỷ dị, Trương Khác không hiểu nổi hai thiếu nữ và một phụ nữ có thai ở cùng nhau có bao nhiêu chuyện không đứng đắn để nói, đề làm, bị trêu ghẹo cũng mặt dày coi như không có gì xảy ra.