Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1136 : Vây đánh Cẩm Hồ
Ngày đăng: 00:15 22/04/20
- Anh chỉ muốn mời em cốc cà phê. Trương Khác nhìn Hồ Duy Giai: - Nếu vừa rồi anh nói gì khiến em hiểu lầm, thật sự xin lỗi em... Nếu như em muốn biết đám người Trần Dũng đó là loại gì, anh không ngại mời em thêm một cốc cà phê nữa, có lẽ trong lòng em cũng hiểu, có lẽ em cảm thấy những điều đó không hề gì, anh chỉ mời em một tách cà phê... Lam Mạn cà phê, có lẽ sau này có chàng trai thực sự vì em uống Lam Mạn cà phê.
Phục vụ mang cà phê lên, Hồ Duy Giai ngồi xuống, im lặng uống hết rồi mới đi.
Lý Hinh Dư áp mặt lên cửa kính, nhìn cô gái đó đi dưới cây ngô đồng vừa đi vừa lau nước mắt, quay lại trừng mắt nhìn Trương Khác: - Anh thật tàn nhẫn, vô lại tán tỉnh người ta, lại tàn nhẫn đả kích...
Trương Khác nhún vai, cầm cốc cà phê tới bàn Lý Hinh Dư, cùng cô ngồi uống cà phê, không nói gì cả.
Lý Hinh Dư đưa mắt nhìn ánh chiều tà xa xa, lại nói: - Cho dù biết đó là ảo giác mỹ lệ, nhưng vẫn hơn không có ảo giác nào, anh có thấy thế không?
- Tôi thà đơn thuần tin đó không phải là ảo giác. Trương Khác cười: - Những thứ mỹ lệ nếu chỉ là ảo giác, thì thế giới này thật khiến người ta chán chường... Cô có thấy thế không?
Lý Hinh Dư nở nụ cười đẹp dẽ: - Anh đúng là vô lại.... cũng phải, đó không phải ảo giác. Thấy Trương Khác còn muốn nói với mình, vội vàng cầu xin: - Đừng, đừng, đừng, đừng nói nữa, tôi còn phải xem thêm vài trang sách nữa, anh mà nói tiếp tôi không xem được, khả năng tự kiềm chế của tôi rất kém.
Trương Khác lại buồn chán lật sách xem, đợi Lý Hinh Dư xong bài tập của mình, mặt trời đã xuống sau núi, hai bọn họ mới cùng tìm chỗ ăn cơm, đi qua đường còn gặp đám Trần Dũng, chẳng thấy bóng dáng Hồ Duy Giai đâu.
Ở Bắc Kinh, Kiến Nghiệp cùng Văn Chu, Lý Tại Thù nhận thức sâu sắc cái quốc gia ở dưới chân mặc dù còn tồn tại nhiều vấn đề, nhưng không thể phủ nhận nó đang nhanh chóng quật khởi.
Là người Hàn Quốc, mang trong mình sự tự hào gần 30 năm thành tựu kinh tế của đất nước, nhưng sau khi Trung Quốc thực sự quật khởi, bị Nhật Trung ép vào một cái góc nhỏ, địa vị của Hàn Quốc trở nên rất quẫn bách. Về chính trị, Hàn Quốc không có cơ hội trở thành một nước lớn, nhưng thanh niên Hàn Quốc bình thường bị 30 năm thành tựu kinh tế làm tự tin bành trướng, tuyệt đối không chịu thừa nhận điểm này.
Lý Tại Thù nhắm mắt lại, từ góc độ tình cảm cá nhân, hắn quyết không hi vọng nhìn thấy ngày Trung Quốc quật khởi, nhưng bịt tai trộm chuông phủ nhận thực tế không có tác dụng gì trong việc hỗ trợ giải quyết vấn đề. Còn về thực tế, Samsung phải chính diện đối đãi với uy hiếp tớ từ Cẩm Hồ.
Việc họp tác với chính phủ Văn Chu và Hoành Tín nhìn có vẻ như hơi gấp gáp, thực tế đã có suy tính kỹ càng, Lý Tại Thù biết chú mình sau mùa hè tới thăm Trung Quốc luôn chú ý tới thị trường này, hẳn có suy nghĩ chuyên sâu. Bất kể là phủ quyết Samsung trực tiếp ra mặt phá hỏng kế hoạch hợp tác giữa Cẩm Hồ và Microsoft hay quyết định thời gian tới Trung Quốc xây nhà máy tinh viên đều rất chính xác.
Kế hoạch này một mặt có thể phối hợp với Mitsui chèn ép Trung Tinh Vi Tâm, khiến việc xây dựng nhà máy mới của Trung Tinh Vi Tâm từ mua sắm thiết bị, huy động vốn, hỗ trợ chính sách, cạnh tranh thị trường đều bị nâng cao chi phí, tốt nhất là có thể ép Trung Tinh Vi Tâm bỏ kế hoạch xây dựng nhà máy mới, cho dù Trung Tinh Vi Tâm có cố liều xây dựng, như vậy sẽ hạn chế tài nguyên của Cẩm Hồ đầu tư vào sản nghiệp khác, cũng là điều có lợi.
****
He he, hôm qua ông anh bảo đi công tác nên không về quê ăn đám cưới đc nên mình phải đại diện gia đình đi thay, nhưng hôm nay ông anh bảo không phải đi nữa nên sẽ về quê, vậy là mai vẫn post truyện như bình thường