Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1200 : Hiệp nghị ngầm(1)

Ngày đăng: 00:16 22/04/20


Đến tối ăn bữa cơm đơn giải tại Kiến Nghiệp, Trương Khác liền suốt đêm chạy tới Kim Sơn.



Bởi không nán lại bao nhiêu thời gian tại Kiến Nghiệp, 9 giờ đã đến ngoại ô thành phố Kim Sơn.



Nước sông Ẩm Mã dưới bóng đêm tựa như một giải lụa đen rực rỡ, lấp lánh ánh sáng huyền bí, chiếc xe lặng yên chạy vào trang viên yên tĩnh dưới màn đêm.



Đê hồ Kim Sơn bị vỡ, tân thành Kim Sơn cùng khu công nghiệp mới kiến thiết bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Thấm Viên cũng vẫn bảo trì quy mô vốn có không vội vã xây dựng thêm, nó giống như một viên minh châu tại ngoại ô thành phố Kim Sơn.



Nếu Trương Khác gặp gỡ vị khách nào tại Kim Sơn, đa phần sẽ lựa chọn tại Thấm Viên; nhưng trong khoảng thời gian này, hạng mục nhà xưởng Kim Sơn của Trung Tinh Vi Tâm đã chính thức được duyệt, nhân viên lui tới Kim Sơn nhiều hơn, Thấm Viên cũng trở nên náo nhiệt.



Ban đêm, tổng giám đốc của Trung Tinh Vi Tâm Liễu Chí Thành, tổng giám đốc bộ phận linh kiện Trương Á Bình đều ở Thấm Viên. Trương Khác xuống xe, thấy bên cạnh bãi đỗ xe ngoại trừ Liễu Chí Thành cùng Trương Á Bình, ông chủ của điện khí Tân Nguyên Đinh Văn Tường cũng ở đây. Đứa cháu gái xinh đẹp của hắn Đinh Lỵ Hoa hôm nay cũng đã là người vợ, người mẹ, trong bộ áo gió màu quýt rất có khí chất của nữ cường nhân thương giới, tuyệt đối không thể tưởng tượng ra vẻ ngây ngô mấy năm trước bưng trà đưa nước ở trong phòng làm việc và còn khẩn trương suýt hắt phải người khác. Chỉ là so sánh với tổng giám đốc Khoa Vương liên hợp Úc Bình phong tình vạn chủng, trông vẫn có vẻ ảm đạm hơn.



Trương Khác xoa tay, cười nói: - Gió lớn thế này, sao mọi người đều ở ngoài ngắm cảnh hết vậy?



Mọi người cười theo, Trương Á Bình nói với y: - Biết đêm nay cậu có thể tới đây, Dương Dung Bình của Liên Thông (China Unicom) hy vọng ban đêm có thể nói chuyện. Họ đang từ nội thành chạy tới...
Y lại chuyển sang ngả hai tay, nói với Dương Dung Bình: - Năm ngoái đã xin nhiều độc quyền thế rồi, tôi không nhớ được nhiều lắm.



- Đây là độc quyền kỹ thuật Cẩm Hồ xin năm 98, vừa đến thời kỳ tiết lộ, chúng tôi mới có thể kiểm tra được. Dương Dung Bình quay đầu lại hỏi Trương Á Bình: - Giám đốc Trương có ấn tượng gì không?



- Có chút ấn tượng.



Trương Á Bình nói. Mấy ngày trước khi tại Hải Châu còn đặc biệt họp thảo luận qua ứng dụng của kỹ thuật tương quan vào tương lai. Trương Khác cũng có dự thính, thậm chí y ở trên hội nghị nhắc tới kỹ thuật tương quan có thể xem như vốn sau cùng để đàm phán cùng Liên Thông. Trương Á Bình cũng không thể vạch trần Trương Khác, tay nâng cằm nói: - Chúng ta cứ vào phòng nói chuyện trước đi, tư liệu gì thì tôi có thể bảo bên Kiến Nghiệp truyền tới ngay bây giờ, lúc này chắc có thể tìm được người thôi.



Kỹ thuật đa sim ở nước ngoài không có thị trường bao nhiêu, trước mắt tại Trung Quốc cũng là kỹ thuật yếu.



Cho dù ngành di động Trung Quốc từ cơ sở hệ thống GSM vốn có thăng cấp thành hệ thống GPRS, cuối cùng chỉ tồn tại một mạng lưới thông tin, không tồn tại vấn đề cắt bỏ giữa các mạng lưới khác nhau, rất ít có người ở trong ĐTDĐ sẽ tiến hành cắt bỏ hai hoặc nhiều sim điện thoại hơn.



Bởi ngành thông tin di động trong nước lũng đoạn kinh doanh, cước phí giữa các thành phố rất mắc, những nhân sĩ thương vụ bình thường đi lại giữa các thành phố khác nhau thông thường sẽ chuẩn bị nhiều sim ĐTDĐ giữa các khu vực khác nhau, thậm chí chuẩn bị mấy chiếc ĐTDĐ để tiết kiệm cước phí, kỹ thuật đa sim cũng sở hữu thị trường ứng dụng nhất định. Lúc trước Cẩm Hồ chính là khảo sát nhu cầu của thị trường này, mới phát triển ra kỹ thuật đa sim, mặt khác, thị trường của nhu cầu này còn chưa đủ lớn, tạm thời không đủ để làm cho Cẩm Hồ nghiêm túc đi phát triển một mẫu mã ĐTDĐ thương vụ hai sim cao cấp.