Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1238 : Cam nguyện làm chó săn (1)
Ngày đăng: 00:16 22/04/20
- Nửa tiếng nữa các TTCK chủ yếu của Châu Âu sẽ mở cửa giao dịch, tiếp đó là TTCK Bắc Mỹ, nếu tối nay Âu Mỹ không có tin tức gì nghịch chuyển, ngay mai lượng bán ra sẽ càng khủng khiếp. Lưu Kỳ Tuấn phân tích, hắn đã liên tục 40 tiếng không ngủ, mắt đầy tơ máu, giọng khàn khàn: - Hiện chúng ta chỉ có thể dùng 500 triệu, không có dư luận phối hợp, chỉ e khó mà hóa giải được.
Vương Hải Túc hỏi vội: - Ngày mai vẫn án binh bất động à?
Lâm Tuyết bĩu môi ghét bỏ, đến cô ta còn hiểu, Vương Hải Túc lại hỏi thừa một câu, nếu ném cả 500 triệu này vào, về sau sẽ hoàn toàn bị động, muốn tạo ra không khí dư luận có lợi cũng không thể cưỡng ép, ngày mai lượng bán ra vẫn mạnh chỉ còn cách bỏ mặc. - Qua ngày mai là kỳ nghỉ dài mùng 1 tháng 5, chứng khoán Thượng Hải tổng cộng nghỉ 9 ngày, TTCK Âu Mỹ có dữ dội tới đâu cũng có thể thở một hơi rồi. Lưu Kỳ Tuấn chẳng thèm để ý tới câu hỏi của Vương Hải Túc: - Chúng ta phải lợi dụng tốt 9 ngày này.
- Ừm, bên này giao cho các anh, tối tôi tới Bắc Kinh. Nghiêm Văn Giới quyết định: - Cho dù không thể nghịch chuyển được dư luận, cục phải quấy đục nước lên, các nhà tinh tế học có khả năng này đại đa số ở Bắc Kinh, tôi phải bái phỏng từng người một, không muốn thấy thế cục xấu đi không phải chỉ có một mình chúng ta, còn bên Chứng khoán Tinh Hà, phó thác cho giám đốc Lâm.
- Cũng chỉ còn 20 ngày nữa, tôi sẽ theo sát bọn họ. Lâm Tuyết gật đầu:
Lưu Kỳ Tuấn lại hỏi thêm: - Có nên chuẩn bị thêm nhiều tài chính nữa không?
Vương Hải Túc nghe thế quay sang nhìn Nghiêm Văn Giới, thấy hắn chống cằm suy nghĩ là biết chưa có tính toán kỹ, không nói những câu làm người ta ghét nữa.
Cho tới khi cuộc họp kết thúc Vương Hải Túc mới chú ý thấy có mấy cuộc gọi lỡ, đều do Hồ Kim Tinh gọi, đợi đám Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết rời tổng bộ hết mới về văn phòng gọi điện lại, sau đó lái xe tới ngõ Học Phủ tìm Hồ Kim Tinh.
Điều duy nhất làm hắn thấy được an ủi là hơn một tỷ đăng ký bán ra kia bị áp lại, bọn chúng còn cơ hội xoay chuyển, Hoành Tín nhất định sẽ có hành động, Trần Dũng thậm chí định bảo Hồ Kim Tinh nhờ Hồ Tôn Khánh ra mặt can thiệp, nếu không bọn chúng không còn cơ hội nào.
Số tiền đảm bảo trừ Vương Hải Túc cho bọn chúng vay, còn lại đều do hắn vay, Trần Dũng lúc này sợ Hồ Kim Tinh trở mặt không nhận, ngồi trong phòng giám đốc nửa ngày không thấy Hồ Kim Tinh lộ mặt, không biết chạy đi đâu rồi.
Có một số lạ gọi tới, Trần Dũng nhận máy.
- Trần Dũng à, cậu khẳng định cổ phiếu Hải Túc sẽ tăng vọt, vì sao lại xuống hai ngày rồi? Tôi cũng biết chuyện này không vội được, chỉ gọi điện hỏi chút thôi. Còn nữa, chú Vương hiện hơi thiếu tiền, 5 vạn cho cậu vay trả lại sớm cho tôi được không, tôi không cần lãi suất nữa đâu.
- Mới xuống có hai ngày mà chú Vương đã sợ rồi à? Không đuổi những phần tử không kiên định đi, đợi tới lúc tăng trở lại, bọn chúng sẽ thành lực cản, có vài lời tôi không thể nói quá kỹ. Tiền đều ném cở vào rồi, chú Vương dù không muốn lãi, tôi cũng chẳng thể biến ra tiền trả chú. Bất kể chú tin hay không, qua kỳ nghỉ lễ Lao Động sẽ tăng trở lại, hiện tôi có thể nói với chú, tối nay sẽ có nhân vật trọng yếu đứng ra chống đỡ cho cổ phiếu internet. Trần Dũng dập điện thoại, nhìn mũi tên đỏ đi xuống mãi trên màn hình, bực bội cần chén trà lên ném vỡ màn hình,
Đúng lúc Hồ Kim Tinh đi vào, giật nảy mình: - Mày làm cái gì thế?
- Chả làm gì cả, nhìn bực mình ném thôi. Nửa ngày trời mày đi đâu thế? Trần Dũng sẵng giọng hỏi: