Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1313 : Rắn độc cũng có quá khứ (1)
Ngày đăng: 00:17 22/04/20
Cát Kiến Đức siết chặt nắm đấm, cuối cùng vẫn gọi điện cho Lâm Tuyết, nghe tiếng chuông reo, lão ta đang thầm tính phải nói thế nào thì một giây sau bên kia đã tắt máy.
Mặc dù Cát Kiến Đức biết rõ Lâm Tuyết đem cơ thể ra làm vốn giao dịch, nhưng điện thoại bị tắt lúc này, trong lòng vẫn cực kỳ khó chịu. Mặc dù biết cô ta là con rắn độc, có thể trở mặt giết người, nhưng Cát Kiến Đức vẫn muốn chiếm hữu mỹ nhân mọng nước này làm của riêng, không cho kẻ khác đụng chạm vào --- Đó là bản tính của nam nhân.
Nhưng dù sao Cát Kiến Đức không phải là chàng trai mới lớn sa vào lưới tình, đoán được lúc này Lâm Tuyết đang quằn quại rên rĩ dưới háng của tên xấu xí Thành Tấn Kiệt, lão ta không giận, thậm chí còn cảm thấy có chút hưng phấn biến thái.
Khoảng chừng mười lăm phút sau, di động của Cát Kiến Đức mới vang lên.
Cát Kiến Đức mặc dù cũng uống thuốc dương cương, nếu không chẳng cầm cự nổi một phút trong cái miệng nhỏ ẩm ướt chặt chẽ của Lâm Tuyết, lão ta vẫn thầm chửi Thành Tấn Kiệt:" Uống nhiều vào, uống chết đi."
- Muộn thế này rồi còn gọi tới, có chuyện gì thế?
Nghe giọng Lâm Tuyết có vẻ lười nhác uể oải sau khi ân ái, Cát Kiến Đức vẫn không kìm được tính trẻ con hỏi: - Có phải khó chịu vì anh phá ngang chuyện tốt của em và Thành mặt rỗ không?
- Bà đây không biết kiếm quả dưa chuột tự hầu hạ bản thân à? Có chuyện gì thì nói đi, tôi phải đi ngủ, không nhìn đồng hồ xem hiện là mấy giờ à?
Nghe vẻ bực mình của Lâm Tuyết, Cát Kiến Đức càng cảm nhận nguy cơ lúc này, thở hắt ra một hơi mới nói: - Em cũng đừng khó chịu như thế, anh có cách giải quyết nguy cơ trước mắt cho em.
- Tôi cứ khó chịu đấy, anh muốn nhử mồi tôi thì đợi tôi ngủ một giấc đã, ngày mai tôi tới tìm anh.
Kế hoạch của Trương Khác muốn biến Thế Kỷ Hoa Âm thành một tập đoàn giải trí mang tính tổng hợp bồi dưỡng nghệ sĩ âm nhạc điện ảnh cùng người quản lý, sản xuất chương trình, khai phát sản phẩm giải trí mới, kinh doanh thiết bị phim ảnh..
Theo nguyên tắc nắm cổ phần chéo, Thế Kỷ Hoa Âm trực tiếp nhận đầu tư theo tỉ lệ của các xí nghiệp thành viên của Cẩm Hồ, gom được 1 tỷ cho kế hoạch phát triển ban đầu, Tôn Tĩnh Hương vì thế có được tư cách tham dự hội nghị 29 người.
Trương Khác vào tòa nhà mới nhớ chưa ăn sáng, lên tầng thượng kiếm cốc cà phê mang tới phòng họp, Diệp Kiến Bân, Tôn Tĩnh Hương, Tiết Thạch, Hứa Duy, Tần Cương, Tôn Tĩnh Mông đều đã đợi trong phòng.
Diệp Kiến Bân thấy Trương Khác tay cầm cốc cà phê đủng đỉnh đi vào, cười ha hả nói: - Xem ra "tuần trăng mật" của cậu còn thoải mái hơn của chúng tôi đấy nhỉ.
Trương Khác đi vào, đang đối diện với ánh mắt của Tôn Tĩnh Mông, nghe câu này của Diệp Kiến Bân, mày cô nàng nhướng lên, mắt trợn trừng, làm Trương Khác sặc cà phê trong họng thiếu chút nữa phun ra ngoài. Diệp Kiến Bân và Tôn Tĩnh Hương kết hôn xong chỉ nghỉ một tuần liền tham gia vào công tác, Trương Khác lại cùng Hứa Tư rong chơi nửa tháng mới vể.
Trương Khác lấm lét nhìn Hứa Duy, không thấy cô có phản ứng gì, đi tới bên cạnh Tôn Tĩnh Mông, kéo ghế ngồi xuống, nói lảng đi: - Tôi thoải mái chỗ nào? Ở Bắc Kinh bị hết chuyện này tới chuyện khác bám lấy.. Lát nữa tôi có chuyện trao đổi với anh đấy, tôi thông báo lão Trần, lão Tô, lão Đinh hôm nay tới Kiến Nghiệp, buổi trưa chúng ta có thể ăn cơm cùng nhau.
Quả nhiên mọi người nghe thế đều nghĩ, chẳng lẽ lại sắp có hành động gì trọng đại?
++++
Quá khứ của rắn độc là gì, đợi mai sẽ rõ