Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1417 : Ba kế sách
Ngày đăng: 00:18 22/04/20
Vào buổi chiều trước vòng thi cuối cùng, Trương Khác và Phó Tuấn tới tòa nhà ĐTH, ngồi tại ghế sô pha ở đại sảnh, đợi Tôn Tĩnh Mông kết thúc diễn tập. Trương Khác ung dung ngồi đọc báo, nghe thấy đằng sau có tiếng bước chân và tiếng nói chuyện, biết bàn sau lưng mình vừa có hai người tới ngồi.
- Mày nói xem vì sao Tào ca mấy ngày qua bảo bọn mình tới đây đợi? Người ngồi dựa lưng vào ghế phía sau Trương Khác hỏi, giọng khàn khàn:
- Cái này mày không biết rồi, tao nghe Đào ca nói, Tào ca của chúng ta mấy ngày qua nhìn trúng một mỹ nữ tham gia cuộc thi của mẹ anh ấy, bám rất sát. Gọi chúng ta tới là để trợ uy. Người còn lại trả lời, giọng vang vang như cái chuông.
- Chả trách mà lần trước tới thấy Tào ca lẽo đẽo theo sau cô gái đó, chậc chậc... Phải nói em đó được thật, muốn mông có mông, muốn ngực có ngực, lại xinh đẹp mọng nước. Với thân phận và thủ đoạn của Tào ca, chuyện này chẳng phải dễ như trở lòng bàn tay, đúng là sướng thật. Giọng Khàn nói tới đó không khỏi tưởng tượng lại thân hình cô gái kia, lời nói hết sức hâm mộ Tào ca.
Nghe tới đó, Phó Tuấn và Trương Khác đưa mắt nhìn nhau, hơi nghiêng người đi, lấy báo che hoàn toàn khuôn mặt. Trương Khác biết Tào ca đương nhiên là Tào hổ, còn hai tên này, tên giọng vang vang kia là một trong hai tên luôn theo sát Tào Hổ, còn Đào ca là tên còn lại, đoán chừng lúc này đang ở trên lầu, phục vụ sát sườn cho Tào hổ.
- Theo lý thì như thế, nhưng đúng là tà môn, nghe Đào ca kể con bé kia mặc cho Tào ca theo đuổi ân cần thế nào, lại biết rõ thân phận của Tào ca, vậy mà chẳng nể mặt anh ấy chút nào. Phải nói con bé đó không tệ, không chỉ trông xinh đẹp, tài năng cũng đặc sắc, là người được ủng hộ nhất cho vị trí hoa khôi cuộc thi. Miệng Chuông không hiểu nổi, vì sao hiện giờ còn có con gái không chịu cúi đầu trước quyền thế và tiền bạc.
- Vậy làm sao Tào ca chịu nổi, lần trước phải nhả em Trần Ninh của viện ngoại thương ra rồi, lần này lại ở địa bàn của mẹ anh ấy, với tính cách của Tào ca, chẳng lẽ mặc cho con bé đó làm kiêu? Khàn Tiếng ngạc nhiên lắm, hắn cũng không hiểu, chỉ là hắn không hiểu Tào Hổ.
- Đương nhiên là thế, tao nghe Đào ca kể, Tào ca đã bảo anh ấy đi mua thuốc... Nói tới đó Miệng Chuông ghé người tới hạ thật thấp giọng nói với Khàn Tiếng: - Tào ca chuẩn bị ra tay trước vòng thi vài ngày, dùng thành tích cuộc thi làm mồi nhử dụ con bé đó ra ngoài, sau đó liền....
Tào Hổ trong một lần tới ĐTH xem luyện tập nhìn thấy nữ thí sinh đó thì chấn động, đem so với Trần Ninh mảnh mai gầy yếu, nữ thí sinh học ở Học viện ca vũ đoàn quân khu này chẳng những dung mạo ngọt ngào, ngực nở eo thon, vóc dáng cao ráo, hai chân thon thả mơn mởn càng có sức dụ hoặc vô cùng với nam nhân. Nhưng thu hút Tào Hổ nhất là đôi mắt long lanh như nước mùa thu của cô gái đó, lại mang chút non nớt ngây thơ mà các nữ thí sinh khác không có, làm Tào Hổ loáng thoáng thấy bóng dáng của Trần Ninh trong đó.
Sau lần đó, Tào Hồ liền bắt đầu triển khai thế công với cô gái này, nhưng làm hắn hết sức bất ngờ là cho dù hắn có tốn bao tâm tư, lại còn khéo léo tiết lộ thân phận của mình, đều không có chút hiệu quả nào. Bị từ chối hết lần này tới lần khác, sự kiên nhẫn vốn không nhiều của hắn bị mài mòn từng chút một, nhưng nhìn cơ thể lả lướt dụ hoặc tột độ của cô gái đó, hạ thân hắn chào cờ suốt, vừa mất mặt lại bị dục vọng kích thích, Tào Hồ quyết định không giả bộ nho nhã lịch sự nữa, chuẩn bị dùng biện pháp cứng rắn.
- Chuẩn bị xong cả chưa? Trong phòng bao ánh sáng u ám, Tào Hổ khẽ hỏi Giang Đào.
- Tào ca yên tâm, có hết ở đây rồi. Giang Đào vỗ túi quần, cười dâm dục nịnh nọt: - Một lát nữa đợi bọn họ tới hát vài bài trước, để con dâm phụ Lưu Tiểu Tiểu lấy cớ đi nhà vệ sinh gọi cô ta đi cùng. Em sẽ cho thuốc vào đồ uống của cô ta, lúc đó đảm bảo cô ta như con mèo động đực nhào vào lòng Tào ca.
Lưu Tiểu Tiểu mà Giang Đào nói là nữ thí sinh của cuộc thi này, là bạn thân của cô gái mà Tào hổ nhìn trúng, khác với cô bạn dứt khoát từ chối, Lưu Tiểu Tiểu lại tìm mọi cách tiếp cận Tào Hổ, nhưng Tào Hổ sao nhìn trúng hạng con gái tùy tiện đó, thế là Giang Đào hưởng lợi, mấy ngày thôi đã đưa được Lưu Tiểu Tiểu lên giường rồi.
- Nhìn mặt dâm dục của mày kia, lát nữa mày cũng cho Lưu Tiểu Tiểu uống thứ thuốc này à? Nghĩ tới chỉ lát nữa thôi chuyện mong đợi bao lâu sẽ thành, Tào Hổ tâm tình cực tốt, cười mắng: - Tí nữa đôi gian phu dâm phụ bọn mày muốn thác loạn thì tìm phòng bao khác, đừng có...
Vừa mới nói tới đó thì thì cửa phòng bao bị đẩy ra, hai cô gái chân dài mút mắt đi vào, Tào Hổ ho khan một tiếng, lấy lại dáng vẻ lịch thiệp: - Hồ tiểu thư, cô thật khó mời, mau ngồi, mau ngồi đi.