Quan Lộ Thương Đồ

Chương 146 : Nhà ở tạm thời

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


- Đúng vậy, nhưng cũng xét tới ý nguyện bản thân, Kim Quốc Hải năm ngoái tốn hơn nửa năm ở Hải Châu, tới đó không cần làm quen từ đầu....



Có một số lời Từ Học Bình không tiện nói ra, Đào Tấn đã đề xuất đề nghị phá cách nhân tài, như vậy làm sao phát huy hữu hiệu sở trưởng của cán bộ cũng là vấn đề phòng tổ chức cần suy xét.



Nếu chẳng phải có vụ tai nạn Huệ Sơn, Từ Học Bình không chắc, giờ có thể tin tưởng Kim Quốc Hải nhất định gật đầu tới Hải Châu.



Tai nạn tạo thành hậu quả nghiêm trọng như thế, hành vi thất trách của 110 là không thể dung thứ, lãnh đạo chủ quản, phó bí thư chính pháp ủy đã mất mạng trong tai nạn, không có nghĩa là bí thư chính pháp ủy không phải chịu trách nhiệm. Thành phố Huệ Sơn lần này sẽ có vị trí trống, an bài tốt có thể đưa Kim Quốc Hải tới Hải Châu làm bí thư chính pháp ủy, đây là cục diện khá lý tưởng.



An bài như thế với cá nhân Từ Học Bình không có lợi lắm, chẳng bằng trực tiếp an bài Kim Quốc Hải tới Huệ Sơn, địa vị của Huệ Sơn quan trọng hơn Hải Châu nhiều, nhưng ông không muốn Đường Học Khiêm vừa mới sáng tạo ra được cục diện mới ở Hải Châu, không tới mức vì đấu tranh nội bộ mà chết yểu.



Trương Khác cũng mừng, vì qua vụ án Đinh Hướng Sơn, quan hệ mọi người rất hài hòa, thêm vào Kim Quốc Hải do một tay Từ Học Bình đề bạt lên, như thế ít nhất không lo tên tiểu nhân đắc chí Vạn Dũng vào thường ủy rồi sẽ quá vênh váo.



Đúng lúc này Tạ Vãn Tình dắt tay Chỉ Đồng đi vào gọi bọn họ ra ăn cơm, thấy bàn cờ trống không, mời đặt hai ba quân cờ, nói:



- Hôm nay ba và Tiểu Khác đánh cờ nhanh sao?



- Đâu ạ, đây mới là ván thứ nhất.



Trương Khác nhặt cờ cho vào hộp:



- Mới đó đã tới giờ cơm trưa, lần này không có thời gian đánh cờ với bác Từ nữa rồi.



Tạ Vãn Tình nhận lấy hộp cờ đặt lên tủ:



- Vừa rồi ba và Tiểu Khác toàn nói chuyện sao?
Tuy đã là tối khuya, nhưng trên thảm có có đặt đèn, còn có cả đèn đường trên cao chiếu xuống, làm ánh lên sắc hồ nước, cùng hoa cỏ tươi màu của mùa xuân, chỗ này đúng là đáng tới một chuyến.



Trương Khác thấy Tạ Vãn Tình có vẻ khó xử, cười nói:



- Kiếm chỗ ở khác ít ra cũng phải tốn nửa năm mới có thể bố trí thỏa đáng, không bằng tạm thời ở đây, em thấy rất ổn...



Tạ Vãn Tình khá ỷ lại vào ý kiến của Trương Khác, thấy y đã nói như vậy, đành miễn cưỡng đồng ý:



- Nơi ở mới của thị trưởng Đường, mọi người còn chưa kịp ở ngày nào, sao tôi mặt dày ở lỳ? Khi nào tìm được chỗ khác, tôi lập tức chuyển đi.



Cố Kiến Bình cười tươi:



- Ở bao lâu cũng được, bài bố bên trong đều là do tôi và mẹ Tiểu Khác cùng làm đấy, cô xem có vừa lòng không?



Nếu là người khác trong hai ngày bố trí lại nhà ở cho hoàn mỹ là cực kỳ khó khăn, nhưng với phu nhân thị trưởng là chuyện khác hoàn toàn, Chu Du ăn tối xong cũng tới cùng tham quan nơi ở mới của Tạ Vãn Tình, cùng Trương Khác đi tụt lại sau, hỏi:



- Cậu kiếm đâu ra được chỗ tốt hơn ở đây để giám đốc Tạ chuyển ra ở chứ?



- Nếu vợ con anh tính tới chuyện tới Hải Châu ở, tôi sẽ an bài giúp, đám bảo khiến anh hài lòng.



Kế hoạch cảu Chu Du là sau tháng giêng sẽ chuyển từ Hải Thái sang Câm Hồ, mục tiêu sau này của Cẩm Hồ là chỉnh hợp toàn bộ nghành giấy ở Hải Châu, nếu không có 3 - 5 năm không có được thành công sơ bộ, Chu Du đương nhiên tính tới chuyện đưa vợ con tới sống.



Mặc dù từ tỉnh thành tới Hái Châu chỉ tốn 3 - 4 tiếng đi xe, nhưng vợ chống sống hai nơi có điều không tiện, Chu Du tuy chẳng bận lòng, nhưng vợ hắn kiên trì muốn ở bên cạnh trông coi.