Quan Lộ Thương Đồ

Chương 153 : Làm học sinh ngoan được nửa ngày

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Trương Khác nhớ lại cái lần chạm vào nơi đó còn chưa có quy mô cụ thể, vậy mà đã bị cắn nát lưỡi, xem ra việc này còn khá khó khăn, thuận theo chiếc eo nhỏ của Đường Thanh nhìn xuống, mông vểnh chân dài, Đường Thanh thực sự thành thành sớm, thành đại mỹ nhân rồi.



Trong ký ức Đường Thanh luôn gầy gò, phát triển không tốt, khuôn mặt luôn đượm buồm u uẩn, đó là do bi kịch lớn gia đình áp ức. Còn hiện giờ Đường Thanh không phải trải qua trắc trở, vẫn giữ được tâm tình thiếu nữ đơn thuần, cơ thể phát triển vượt bậc.



Trương Khác phát hiện ra ngồi xe buýt thật tuyệt, định mỗi tuần bỏ vài ngày ra đi cùng Đường Thanh. Tới khi Trần Phi Dung từ Sa Điền chen lên thì Trương Khác không còn suy nghĩ như thế nữa, y cứ tưởng Trần Phi Dung vẫn giữ thói quen đạp xe tới trường.



Chuyện này nói ra đúng là công lao của Trương Khác, từ lần Trương Khác cho ba tên lưu manh quấn lấy Trần Phi Dung bài học bằng máu, trong chu vi từ Tiền Môn tới Nhất Trung, không một tên lưu manh nào dám đeo bám Trần Phi Dung nữa.



Đường Thanh nhìn thấy Trần Phi Dung, mừng rỡ vẫy tay gọi, ở trạm trước, Trương Khác và Đường Thanh đợi được một chỗ trống, Đường Thanh xấu hổ không ngồi lên đùi Trương Khác, nhưng nhích ra một góc cho y đặt nửa cái mông, lúc này vừa thấy Trần Phi Dung liền đẩy Trương Khác ra giành chỗ cho Trần Phi Dung rồi.



Từ hôm mùng 2 ăn cơm ở nhà Trần Phi Dung tới giờ, 2 tháng rồi Trương Khác không gặp tiểu giai nhân này, không ngờ Đường Thanh lại trở nên thân thiết với cô như vậy.



Trần Phi Dung vừa lên xe nhìn thấy Trương Khác ánh mắt tỏ ra do dự, làm Trương Khác lo Trần Phi Dung sẽ không lên chuyến xe này. Lên xe rồi vẫn như thường lệ lờ Trương Khác đi, nhưng Trương Khác nắm tay vịn nhìn hai mỹ nhân, thế đủ thỏa mãn rồi.



Đường Thanh mắt đơn thuần trong sáng tỏa ra trẻ trung dụ hoặc, với đơn thuần e lệ của cô gái nhỏ, còn Trần Phi Dung đã có khí chất mỹ nhân lạnh lùng, khí chất cá nhân phát triển liên quan tới hoàn cảnh sinh hoạt.



Đường Thanh sống trong gia đình ưu việt, Đường Học Khiêm tuy luôn ở trong phong ba hiểm ác, nhưng tuyệt đối không để Đường Thanh tiếp xúc với chuyện xấu xa phức tạp. Vẻ đẹp tô điểm cuộc sống như công chúa của Đường Thanh.



Trần Phi Dung lại có cuộc sống hoàn toàn trái ngược, cha mất việc, mẹ tai nạn không tiền chữa trị, thậm chí ngay học phí cũng không có đủ, xinh đẹp trở thành gánh nặng lớn, đại khái chỉ cón bản tính kiêu ngạo bẩm sinh mới khiến cô giữ được tấm thân trong sáng.



Trương Khác năm xưa trong gà gặp biến cố chẳng phải sa ngã thời gian dài? Nam nhân sa ngã chẳng qua làm lưu manh, buông thả trong tình trường, còn có ngày lãng tử hồi đầu, khi đó trải nghiểm là vốn sống quý giá, nữ nhân rất khó có hội quay đầu, sa đọa một lần có khi là ám ảnh đeo bám cả đời.



Với một cô gái như thế trong lòng Trương Khác ít nhiều có chút kính sợ, hiện giờ không dám trêu ghẹo Trần Phi Dung nữa, thấy cô coi mình như không khí cũng chẳng hề giận.



Nghe Đường Thanh và Trần Phi Dung nói chuyện, đại khái hai cô thân quen từ hồi bày hàng bán trước tết, thời gian sau đó Trương Khác gần như trốn học liên miên cho nên không rõ.




Tạ Vãn Tình từ trong văn phòng đi ra:



- Lưu Minh Huy nói chuyện bên phía em tạm thời hòm hòm rồi, nhưng họ không liên hệ được, nên giám đốc Diệp tới Hải Châu.



Diệp Tiểu Đồng cười:



- Tôi bị giám đốc Diệp kéo tới Hải châu cũng chẳng hiểu ra làm sao.



- Được rồi, là tại tôi ăn no rửng mỡ.



Diệp Kiến Bân xoa gáy nói:



- Tình hình tiêu thụ Ericsson, bên Hải Thái có cho cậu biết không?



Trương Khác nhún vai:



- Lễ giới thiệu tôi xem tên TV rồi, còn tốt hơn dự kiến của tôi, năng lực chấp hành của phòng thị trường Thịnh Hâm, đúng là công ty nhỏ chúng tôi không bì được. Những chuyện khác thì tôi không rõ.



Trương Khác rút khỏi Hải Thái từ mùa đông năm ngoái, chuyện này Diệp Kiến Bân có biết, khi ấy hắn còn lo không cách nào mượn được năng lực thị trường tuyệt vời của Trương Khác.



Lần này tới đây mới biết Tạ Vãn Tình đem tài sản chủ yếu chuyển vào Cẩm Hồ, người thông minh đều nhìn ra, Trương Khác tuyệt đối không tách rời Cẩm Hồ nữa, từng là có quan hệ gián tiếp với Hải Thái rồi.



Tâm tình bay bổng của Diệp Kiến Bân nghẹn lại trong ngực, không tìm được chỗ phát tiết, làm hắn suýt nổi điên, huống hồ bộ khung buổi lễ giới thiệu đó do một tay Trương Khác lập nên.