Quan Lộ Thương Đồ
Chương 176 : Kỳ nghỉ hè của mỹ nữ
Ngày đăng: 00:06 22/04/20
Còn về phần nhà trẻ Hải Châu hay nhà trẻ tỉnh thành lại thành một vấn đề, cuối cùng Từ Học Bình thấy Chỉ Đồng và Tích Vũ Tích Dung nô đùa với nhau không bết mệt, liền quyết định:
- Qua mùa hè để Chỉ Đồng tới bên mẹ nó đi, có Tích Vũ Tích Dung chơi cùng tốt hơn ở với hai ông bà già chúng ta.
Thấy vợ không muốn xa cháu, khuyên giải:
- Bà đấy, không thể đặt hết tâm tư lên người Chỉ Đồng được, phải kiếm niềm vui khác, mà bà rảnh rỗi hơn tôi mà, còn có thời gian tới thăm Chỉ Đồng.
Chu Thúc Huệ dù không muốn, nhưng cũng thấy như thế tốt hơn cho Chỉ Đồng nên miễn cưỡng đồng ý.
Ăn trưa xong, Từ Học Bình không tới chính phủ tỉnh mà hỏi Trương khác chuyện Cty cổ phần Hải Châu, rất tán đồng cách làm "chỉ làm không nói" của Trương Khác, đã là cải cách thế nào cũng đụng chạm tới những vấn đề mẫn cảm, chỉ cần vấn đề không bị phóng đại lên mức vô hạn, thì Từ Học Bình có thể bảo vệ được.
Trương Khác bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu kinh tế vĩ mô, nên đề tài để nói Từ Học Bình cũng nhiều lên, năm 94 trong nước tiến hành ổn định vĩ mộ, khi ấy giới kinh tế học đa phần phản đối, nhiều nhà kinh tế học có tiếng lúc ấy đều cho rằng kinh tế trong nước còn chưa quá nóng, không cần phải ổn định vĩ mô, tranh cãi tới tận năm 97 mới dần lắng xuống.
Từ Học Bình muốn Trương Khác sau này vào đại học học kinh tế chính trị, chỉ là khóa trình giai đoạn cơ sở với Trương khác đã không còn ý nghĩa mấy nữa.
Ba cô bé đang nô đùa ở phòng ngoài, buổi chiều trời nóng bức, Trương Khác và Từ Học Bình ở trong phòng mát mẻ ngăn cách tới bên ngoài, nhìn ba cô bé mồ hôi mồ kê nhễ nhại mới nhớ ra mùa hè đã tới rồi.
Trương Khác vốn tính buổi chiều tới chỗ Diệp Kiến Bân, nhưng Từ Học Bình hiếm khi ở nhà, liền hoãn tới ngày mai, buổi chiều chơi đùa cùng ba cô bé, tối mọi người cùng ở lại Tân Mai Uyển.
Hôm sau Tạ Vãn Tình phải về Hải Châu trước xử lý công việc ở Cẩm Hồ, Chu Thúc Huệ và Lý Minh Du đưa ba cô bé đi chơi tỉnh thành, Phó Tuấn đưa Trương Khác đi gặp Diệp Kiến Bân.
Tới công ty Thịnh Hâm, Phó Tuấn phát hiện một tầng ở đây thôi cũng rộng hơn cả nhà máy điện tử Ái Đạt, khuôn viên nhà máy Ái Đạt rộng 30 mẫu, nhưng kiến trúc thì chưa tới một phần tư.
Ngay cả Cẩm Hồ ở Hải Châu được xem là một công ty lớn, nhưng so với Thịnh Hâm trước mắt thì thua kém còn quá xa, Trương Khác lần đầu tiên tới đây.
Diệp Kiến Bân biết Trương Khác lần này tới bàn việc hợp tác cụ thể, hắn đợi ngày này đã gần hai tháng rồi, mới sáng sớm đã tới công ty chờ đợi, xe Trương Khác vừa tới tòa nhà công ty đã kéo Diệp Tiểu Đồng đi đón.
Nhân viên Thịnh Hâm chưa bao giờ thấy tổng giám đốc đích thân xuống lầu đón khách, tin tức lan khắp công ty, mọi người còn tưởng có quan lớn chính phủ tới tham quan, đều đứng ở cửa kính nhìn ra.
Chỉ thấy một thanh niên còn trẻ hơn cả Diệp Kiến Bân từ xe đi ra, tất nhiên không phải quan lớn chính phủ gì rồi, nhưng tổng giám đốc lại rất hưng phấn bắt tay người ta, còn khoác vai y cùng đi vào, thế là lại suy đoán là thái tử gia nhà nào, nên mới làm tổng giám đốc thường ngày nghiêm túc lạnh lùng phải dùng khuôn mặt ôn hòa giả dối.
Thiệu Tâm Văn hơi cận, hắn đứng ở lầu hai nhìn xuống không nhận ra Trương Khác, vì trong ấn tượng của hắn Trương khác lúc nào cũng có đại mỹ nữ làm bạn bên cạnh.
Đang thầm suy đoán xem người kia là ai thì nhận được điện thoại của Diệp Tiểu Đồng bảo hắn tới văn phòng của Diệp Kiến Bân gặp Trương Khác, Thiệu Tâm Văn reo mừng:
- Trương Khác đích thân tới? Nói vậy là bên điện tử Ái Đạt đã sẵn sàng rồi à?
Một nhân viên phòng thị trường đang báo cáo công tác với Thiệu Tâm Văn nghe vậy thốt lên:
- Là Trương Khác, người lập phương án lễ hội cuồng hoan lần trước à?
Vì kinh ngạc, giọng không khỏi hơi lớn, nhân viên phòng thị trường ở gian ngoài cùng đứng dậy, vào văn phòng Thiệu Tâm Văn hỏi:
- Giám đốc Thiệu, anh mời được giám đốc Trương tới giảng dạy cho chúng tôi rồi hả?
Còn chưa đợi hắn trả lời đã hè nhau:
- Chúng ta tới phòng bồi huấn chuẩn bị thôi...
Thiệu Tâm Văn dở khóc dở cười, không biết phải nói làm sao với Trương Khác đây, còn cả thân phận của y nữa, thật là...
Công ty Thịnh Hâm chiếm cứ trọn ba tầng của tòa nhà, đi vào văn phòng của Diệp Kiến Bân, không đợi hắn mời, Trương Khác đã ngồi xuống ghế sô pha, đưa tay sờ lớp da mềm, quan sát trang trí nội thất xa hoa trong phòng, tặc lưỡi:
- Giám đốc Diệp đúng là người biết hưởng thụ cuộc sống.
- Cậu cũng kém gì đâu!
- Đại Nhi, các chị nghỉ hè rồi à?
- Chưa, vẫn còn một môn nữa chưa thi, cho nên có thời gian ra ngoài tìm việc, mấy người bọn họ đều là người của Thịnh Hâm à? Cậu có vẻ rất thân với bọn họ.
Lúc Diệp Kiến Bân đưa danh thiếp cho Lệnh Tiểu Yến, cô đang xấu hổ nên không nhìn.
- Người hơi nhiều tuổi một chút là Diệp Kiến Bân, tổng giám đốc cả Thịnh Hâm...
Trương Khác lần lượt giới thiệu từng người cho Giang Đại Nhi:
- Công ty của nhà tôi có chút nghiệp vụ qua lại với họ nên hai bên quen nhau.
Trương Khác cố ý nhấn mạnh "công ty của nhà".
- Thật à?
Đôi mắt đen láy của Giang Đại Nhi nhìn Trương Khác chăm chú, giọng cầu khẩn:
- Vậy cậu nói với giám đốc Diệp cho tôi làm việc ở Thịnh Hâm đi, không lương cũng được.
- Ra là chị kiếm cớ ở lại tình thành thôi, tên Diệp đại thiếu gia kia phiền phức vậy sao?
- Còn gì nữa.
Gian Đại Nhi u oán nói:
- Nhà máy của ba tôi sản xuất hàng cho nhà hắn, nên không dám đắc tội với hắn, mà mẹ tôi thì suốt ngày thúc giục, như chỉ hận không thể băm nhỏ con gái đem ra bán mới vui lòng, nên tôi phải trốn ở trường không dám về.
Trương Khác tim nhũn ra:
- Hay là tôi mời Đại Nhi làm việc?
Giang Đại Nhi ủ rũ nói:
- Mẹ tôi rất ghê, sẽ tới chỗ tôi làm việc kiểm tra, tùy tiện lừa gạt không qua được đâu.
- Tôi nói thật mà, nhà tôi chẳng trông mong gì vào việc học hành của tôi, nên tôi đang tập quản lý công ty của nhà...
- Thật chứ?
Giang Đại Nhi nghe thấy có thể lừa được mẹ, đôi mắt tỏa ra ánh sáng chói lọi:
- Công ty nhà cậu ở đâu? Phải để mẹ tôi tới xem, mẹ tôi mới không nói được gì.
Hải Dụ tuy chỉ còn cái vỏ rỗng, nhưng dù sao cái vỏ này đủ dọa khối người, Trương Khác cười nói:
- Không vấn đề gì, nếu nghỉ hè Đại Nhi ở trường học không tiện, tôi mượn chỗ cho Đại Nhi ở.
Mỗi ngày đi sớm về muộn, nên ở nhà Từ Học Bình không tiện, Trương Khác lên tỉnh thành ở nhà của Tạ Vãn Tình, nơi đó Giang Đại Nhi cũng theo Hứa Duy tới vài lần rồi.
Nghe Trương Khác nói ra địa chỉ, Giang Đại Nhi reo lên:
- Tuyệt quá, trong ký túc xá ngay cả quạt điện cũng chẳng có, nơi đó mùa hè vừa nóng vừa ngộp, chúng tôi đang chẳng biết làm sao đây. Lâm Băng hè thì về quê, Tiểu Yến và Hứa Duy ở lại trường, hai bạn ấy mà biết tối nay thế nào cũng vội vàng chuyển tới ở.
Trương Khác thầm than, chẳng lẽ Giang Đại Nhi không biết thứ hay phải giấu đi hưởng một mình mới thú sao? Y không muốn kéo cả Hứa Duy và Lệnh Tiểu Yến vào, nhưng dù sao cũng không giấu nổi Lệnh Tiểu Yến rồi, muốn lừa Giang Đại Nhi tới đó một mình là không thể, đành chấp nhận vậy.