Quan Lộ Thương Đồ

Chương 190 : Phát huy tinh thần tự nguyện hi sinh

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Triệu Cẩm Vinh bốn mươi sáu tuổi đầu, có thể xưng kiêu hùng ở Hải Châu, trong tay tập đoàn dân doanh lớn nhất thành phố, nhưng tác phong kiếm lợi không từ thủ đoạn của ông ta khiến người ta căm hận, khinh bỉ.



Triệu Cẩm Vinh mặt mày vặn vẹo, nhưng Trương Khác quyết xen vào vụ này thì ông ta chỉ có thể nhịn, nếu không chẳng còn có thể "hô biến" như lời y nói sao? Tức tối đi tới trước mặt Mã Hải Long túm cổ áo hắn hầm hừ:



- Hôm nay xem như mày gặp may, mày nhớ kỹ cho tao, người nhà họ Triệu không phải dễ uy hiếp đâu.



Rồi đẩy mạnh Mã Hải Long đi, phủi tay nói với Trương Khác:



- Chuyện hôm nay cậu không hiểu nên tôi không trách, người cậu có thể mang đi, lần sau không để cậu bắt gặp chuyện tương tự nữa đâu.



Trương Khác cười ha hả, mặt tỏ vẻ quan tâm cực kỳ giả dối:



- Tên này dám uy hiếp người của giám đốc Triệu à? Đúng là hạng bạo dân không nói lý được, phá mấy ngôi nhà thôi mà, có đáng phải mạo hiểm thế không? Có điều nói đi cũng phải nói lại, dân bất úy tử, nại hà dĩ tử cụ chi? Cẩm Hồ không có tâm tư với hạng mục cải tạo thành cổ là sợ gặp phải vài người không sợ chết liều mạng đó...



***Khi dân không sợ chết, làm sao lấy cái chết làm cho họ sợ được.



Triệu Cẩm Vinh hừ lạnh một tiếng quay đầu đi, lúc này Trương Khác lại thấy trong nhà có bốn kẻ nữa đi ra, nhìn cách ăn mặc thì đều cùng một bọn với Triệu Cẩm Vinh, đều bị thương đang dìu nhau, xem ra Mã Hải Long chẳng phải thiệt thòi lắm.



Trương Khác không châm chọc nữa, phải khẩn trương đưa Mã Hải Long tới bệnh viện, vừa lên xe thấy hắn nằm trên đầu gối Thi Vệ Trung, không có động tĩnh gì, xem tình hình thì ngất rồi.



- Làm Khác thiếu gia bị liên lụy rồi...



Phó Tuấn vừa khởi động xe vừa xin lỗi, ánh mắt hắn lúc nhìn Triệu Cẩm Vinh rời đi rất bất thiện.
Chẳng phải là Triệu Cẩm Vinh không đủ tàn nhẫn mà lúc đó Trương Khác đỗ xe bên ngoài, hai tên lưu manh định ra đuổi y đi bị Mã Hải Long thừa cơ chạy khỏi phòng, nếu không đã chẳng đơn giản như thế.



Theo Mã Hải Long kể lại, nhà Mã Hải Long và hai căn nhà phụ cận không tạm thời giữ lại, quá nữa là cái bẫy Triệu Cẩm Vinh sắp đặt, chuyện Mã Hải Long đắc tội với ông ta chỉ là thứ yếu, quan trọng là hắn có uy vọng rất cao ở khu vực xung quanh, mặc dù nơi đó đã bị giải tỏa, nhưng Triệu Cẩm Vinh lo lắng các hộ dân sẽ tiếp tục gây chuyện, có lẽ Chu Phú Minh và Vạn Dũng yêu cầu ông ta giết gà dọa khỉ, cho nên mới nghĩ lấy Mã Hải Long ra giết gà dọa khỉ.



Mã Hải Long về nhà lấy đồ, bị chặn ở trong nhà vu cho ăn trộm, hắn võ giỏi đánh với bốn tên lưu manh không hề thua thiệt, tới khi Triệu Cẩm Vinh dẫn bốn tên lưu manh khác, đặc biệt là tên vĩ sĩ của ông ta tới, Mã Hải Long mới bị thua.



Trương Khác nghe xong nói:



- Tạm thời anh đừng nghĩ tới đòi lại lẽ công bằng gì cả, chi phí thuốc men chữa trị cũng không cần lo, tôi sẽ bảo Phó Tuấn đưa tới.



Khu vực này bị cưỡng chế giải tỏa quá nửa là được Chu Phú Minh ngầm cho phép, nếu không Vạn Dung đã chẳng dám không kiêng nể gì như thế, khi bị cưỡng chế cũng không có tư liệu ảnh chụp gì, nếu theo trình tự đi khiếu nại, khó mà tra ra.



Cho dù Từ Học Bình muốn điều tra sự kiện này cũng gặp phải cản trở lớn, không chỉ ở phương diện Hải Châu, mà rất nhiều kẻ sẽ lo lắng lợi ích của nhà đầu tư bị tổn thất.



Nhìn ánh mắt không chịu khuất phục của Mã Hải Long, Trương Khác cũng chẳng biết khuyên giải ra sao, y chẳng tin vào thủ tục luật pháp bình thường, nếu muốn chính nghĩa được giương cao, cũng phải đợi tới lúc dập tắt khí thế của kẻ ác mới có khả năng.



Tới khi trời tờ mờ sáng Trương Khác và Phó Tuấn mới rời bệnh viện, tới nhà trọ nghỉ ngơi, buổi tối về nhà nói với cha chuyện này.



Nghe xong câu chuyện Trương Tri Hành cũng chỉ thở dài, đầu đuôi sự kiện này ông ta cũng biết:



- Nghị quyết đẩy mạnh cải tạo thành cổ Sa Điền là do thường ủy quyết định, Chu Phú Minh còn nói: Vì đại cục kiến thiết thành thị, phải đề xướng phát huy tinh thần tự nguyện hi sinh của bộ phận nhỏ..