Quan Lộ Thương Đồ

Chương 192 : Thay đổi đường lối

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


- Hiện giờ tiến triển gì được? Chuyện duy nhất có thể làm là đi lấy lòng vị thổ địa của Hải Châu kia...



Trương Tri Phi lúc nói câu này ánh mắt liếc sang phía Vạn Dũng đang đứng cạnh Thiệu Chí Cương, hiện gờ Vạn Dũng nắm đại quyền kiến thiết thành thị, thẩm duyệt hạng mục nhà cửa, mua bán đất đai, chẳng là thổ địa của Hải Châu hay sao.



Trương Khác thấy chú quyết tham gia vào nghành địa ốc, y không thể khoanh tay ngồi nhìn được, không nói tới thân sơ khác nhau, thì chú là người thực sự đáng được mình tín nhiệm.



Trương Khác nghiêm túc nói:



- Chú nóng lòng quá nhỉ.



Trương Tri Phi cười khổ:



- Viện thiết kế và công ty kiến thiết Hải Châu sốt ruột lắm rồi, nếu bên chú mà chậm chân, có khi bị họ đá ra khỏi ghế mất.



- Trước kia Hoành Viễn vì nhanh chóng khai phá cục diện nên mời họ tham gia cổ phần, lại còn đóng cổ phần lớn, giờ lộ ra vấn đề rồi, công ty cứ nắm trong tay mình thì tốt hơn.



- Chuyện gì chẳng có hai mặt.



Trương Tri Phi nhún vai:



- Ít nhất bọn họ không dám quá trắng trợn.



Trương Tri Phi là người có tiếng nói trước mặt Đường Học Khiêm, ông ta chẳng lo người khác có gian kéo đổ mình.



Trương Khác uống cạn ly rượu vang, đưa ly cho Trương Dịch nói:



- Rượu được lắm, anh rót cho em và chú một ly nữa đi...



Đợi đuổi Trương Dịch đi rồi mới nói:



- Chú khống chế Hoành Viễn yếu quá, có thể đưa vào hai cổ đông khác, làm giảm cổ phần của những cổ đông kia.



- Chỉ là dẫn hổ đuổi sói thôi, đưa họ vào, cổ phần của chú cũng bị giảm...
- Levi phát hiện ra cơ hội kinh doanh nhờ người đào vàng là ví dụ kinh điển, hiện giờ mọi người đều muốn chen chân vào Sa Điền khai phát địa ốc, nhưng không nghĩ tới vì thế khiến cho phải giải tỏa quy mô lớn, nhu cầu mua nhà giá rẻ của hộ bị giải tỏa tăng mạnh. Tại sao Hoành Viễn không tranh thủ làm hạng mục xây nhà này, chưa nói tới thành phố ủng hộ cũng đã có thể kiếm lợi rồi...



Trương Khác đưa ra ý kiến này không phải vì mục đích, cung cách làm việc bạo lực tàn khốc của Cẩm Hồ khiến Trương Khác không nhẫn tâm khoanh tay đứng nhìn.



Nhưng hiện giờ tiến trình giải tỏa không thể cản được nữa, rất nhiều nhà cầm mấy vạn đồng tiền đền bù, căn bản không thể kiếm được chỗ ở trong thành phố, sinh hoạt lâm vào cảnh khốn cùng.



Xây dựng nhà diện tích nhỏ, giá thấp, chất lượng tốt ở gần thành phố mới có thể hóa giải bớt mâu thuẫn xã hội này.



So với việc tiến vào Sa Điền kiếm cơm thì hạng mục này nhìn qua lợi nhuận ít hơn, nhưng ai cũng chen nhau vào Sa Điền, Hoành Viễn liệu có thể kiếm được miếng bánh lớn sao? Xây nhà định cư mặc dù lợi nhuận thấp, nhưng nhu cầu lớn, tổng lợi nhuận rất khả quan.



Đặc biệt là Hoành Viễn đứng ra giảm bớt mâu thuẫn xã hội, ai dám đứng ra phản đối, ngáng chân? Đường Học Khiêm công khai ủng hộ, ai có thể dị nghị được?



Vạn Dũng hiện là thổ địa của Hải Châu thật đấy, nhưng Đường Học Khiêm mới là người chủ trì chính phủ, đây cũng là cái cớ chính đáng để ông xen vào việc cải tạo Sa Điền.



- Những cổ đông khác phản đối thì sao? Chỉ cần lấy được đất ở Sa Điền, cho dù không khai thác phát triển, đem sang tay thôi cũng kiếm được khoản lớn rồi, các cổ đông khác không dễ chịu từ bỏ miếng thịt béo bở này đâu...



Trương Tri Phi vẫn còn do dự.



- Quan trọng là ý chú thế nào?



Trương Khác hỏi lại:



- Tranh đất bán kiếm lời, truyền ra thanh danh sẽ không tốt, Hoành Viễn muốn làm ăn lớn, thì phải bước đi chắc chắn, không phải là không mở ra được lối đi riêng.



Trương Tri Phi biết phải chọn phe cánh thế nào, tham lợi trước mắt là hành vi ngu xuẩn.



Trương Khác giang tay cười thoải mái:



- Vậy là được rồi, rất nhiều người đang hi vọng chú thực sự khống chế được Hoành Viễn đấy.



Chuyện này Trương Khác đã trao đổi với cha và Đường Học Khiêm rất lâu, không thể để Vạn Dũng mặc sức làm xằng được, song giờ không thể xung đột trực tiếp với Chu Phú Minh, cách thích hợp nhất là lý gián quan hệ giữa Chu Vạn, chỉ cần Vạn Dũng mất đi sự tín nhiệm của Chu Phú Minh, ông ta sẽ là người đầu tiên đứng ra trấn áp Vạn Dũng.