Quan Lộ Thương Đồ

Chương 215 : Bí mật không thể nói

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Tự tin của Thịnh Hâm tới từ gia tộc họ Diệp đứng đằng sau, nhưng so với nguồn lực thương nghiệp của tập đoàn Chính Thái còn có nhiều điều thua kém, Chính Thái đã có hơn mười năm phát triển thống nhất, hình thành quy mô và thực lực hùng hậu.



Thịnh Hâm thì chỉ mới đem nguồn lực thương nghiệp phân tán của nhà họ Diệp tập trung lại, hình thành quy mô mới được hai ba năm, so với con voi lớn Chính Thái, Thịnh Hâm là con ngựa nhỏ gầy gò.



Trương Khác khoanh tay nói:



- Nếu được thì Thịnh Hâm có thể tới Thượng Hải phát triển trước đã.



Giống như Trương Khác cắm rễ ở Hải Châu, Diệp Kiến Bân cũng có suy nghĩ như thế, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng muốn bước đi quan trọng nhất, huy hoàng nhất trong đời là từ đại bản doanh của mình đi ra.



Diệp Kiến Bân gật gù:



- Tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ kiến nghị của câu, mà xem ra lá gan toàn bộ nam nhân của nhà họ Tạ cộng lại không bằng cậu, Ái Đạt chạy băng băng từ lúc khởi đầu tới giờ không ngừng nghỉ. Chính Thái thực lực rất mạnh, nhưng bọn họ sẽ không đánh một lèo chiếm hết thị trường trong tỉnh.



Trương Khác nhún vai:



- Mặc kệ Chính hái, vở kịch ở Hải Châu, anh phải giúp tôi diễn cho trọn đấy.



- Ừ, cái lão Triệu Cẩm Vinh đã thông qua Vạn Dũng biểu đạt ý nguyện hợp tác với chúng tôi. Thịnh Hâm thậm chí bất chấp tín dự thương nghiệp ký một hiệp nghị khung với bọn chúng.



Trương Khác xì một tiếng:



- Cái gì mà bất chấp tín dự thương nghiệp, nếu như hiệp nghị khung này không thể thực hiện thì ảnh hưởng gì tới Thịnh Hâm?



Diệp Kiến Bân cười gian trá:
Chu Cẩn Du có vẻ rất thành kiến với Trương Khác, có lẽ tâm lý người mẹ, không muốn thấy người khác xuất sắc hơn con mình.



- Chúng ta đều đoán Trương Tri Hành tham dự vào việc kinh doanh của Cẩm Hồ, mà thời đầu thành lập Hải Thái, thiếu niên này hoạt động rất tích cực. Nhưng trong báo cáo này có được gì? Trừ một công ty Việt Tú đăng ký tài chính mấy chục vạn, và tên đại biểu pháp nhân tên Hứa Tư, thì thành phần đầu tư, cổ phần đều không có dấu vết gì. Còn nữa ngay cả điện tự Ái Đạt đang gây chú ý lớn kia đại biểu pháp nhân là Tô Tân Đông, một người ngoại tỉnh, vậy mà lại được chính phủ khu toàn lực ủng hộ. Chu Du tới Cẩm Hồ chưa được hai tháng đã nhảy sang Ái Đạt. Quan hệ giữa Cẩm Hồ và Ái Đạt là gì? Đứng sau Ái Đạt là ai? Thiếu niên đó liên quan gì tới Cty Việt Tú? Chúng ta không biết gì cả, thế chưa đủ kín đáo sao?



Thấy con trai mặt âm u hằn học, Tạ Hán Minh biết chạm vào mối hận trong lòng con, nhưng không an ủi:



- Con đáng phải nhận chuyện đó cho tỉnh ra, người như chúng ta đi tới đâu cũng có vô số con mắt theo dõi đấy.



"Hứa Tư" Tạ Kiếm Nam lẩm bẩm, nhớ lại dung mạo hớp hồn hắn, nếu không tận mắt nhìn thấy cô, khó mà liên hệ được với Hứa Tư trong vụ án Đinh Hướng Sơn.



Nhưng chẳng biết hắn có tính toán gì mà không nhắc cha mình chú ý tới điều cực kỳ quan trọng này, chỉ bực bội nói:



- Người thông minh đều có thể đoán ra Việt Tú là cái xác rỗng bị kẻ nào đó khống chế, để che giấu những giao dịch bí mật không thể tiết lộ ra ngoài.



- Nói giao dịch bí mật thì cũng không phải, tài vụ của Cẩm Hồ không giấu được chúng ta, từ trong báo cáo này con thấy được cái gì? Ba thì thấy có khả năng là một cái bẫy nhắm vào chúng ta, tài nguyên quan trọng nhất của Cẩm Hồ là quyền kinh doanh sáu nhà máy giấy ở Hải Châu. Nhưng khi ký hợp đồng bao thầu với chính phủ đương địa, quyền mua lại thuộc về Cty Việt Tú rất mơ hồ kia. Chúng ta mua lại cổ phần của Cầm Hồ, một khi Việt Tú mua lại sáu công ty kia, thì chúng ta chỉ còn cái vỏ không mà thôi...



Tạ Hán Minh không bị xen vào quá nhiều tình cảm, ông ta chỉ phân tích đánh giá dựa theo tư liệu có được.



- Chúng ta mua lại cổ phần của Cẩm Hồ, quyền kinh doanh sáu nhà máy kia là tài sản quan trọng nhất đánh giá cổ phần, chưa nói cái công ty rỗng ruột kia có thực lực mua lại sáu nhà máy giấy không, cho dù có thì khi chúng bỏ dở quyền kinh doanh với Cẩm Hồ, là xâm phạm lợi ích của chúng ta, chúng ta sợ gì mà không kiện?



Tạ Kiếm Nam nghiến răng nói:



- Nhà nước đang tăng cường lực độ bảo vệ môi trường, hạn chế nhiều nhà máy giấy gây ô nhiễm môi trường, nguồn nguyên liệu cung cấp giấy đang ngày càng khó khăn, hơn nữa với uy hiếp có khả năng là lớn nhất với Chính Thái sau này, giờ có cơ hội xen vào, sao phải do dự?