Quan Lộ Thương Đồ
Chương 227 : Muốn cưỡng gian vận mệnh
Ngày đăng: 00:07 22/04/20
- Cô...
Lý Chi Phương nói không ra lời, cảm giác nhìn thêm vào ánh mắt đó mình sẽ không kìm được nước mắt.
- Hiểu Lộ sau này sẽ ra sao, em ấy có thể yên tâm ngồi làm bàn học bài thế này sao?
Trương Khác cúi đầu xuống nhìn Chu Hiểu Lộ, ánh mắt trở nên hết sức dịu dàng:
- Ở Nhất Trung đại khái không có giáo viên nào lại không nghĩ em và Đỗ Phi là học sinh xấu, cho nên em rất hi vọng cô quay trở lại Nhất Trung, khả năng cô vẫn nghe thấy lời bàn tán như ở đây, song cô sẽ mỉm cười đối diện chứ?
- Cô..
Lý Chi Phương nghẹn lời, chỉ nhìn Trương Khác, không hiểu y muốn nói gì.
Đường Thanh hiểu ý Trương Khác, hưng phấn nắm tay y:
- Bạn nói cô giáo Lý có thể quay lại trường chúng ta?
Trương Khác cười:
- Cô giáo Lý bị điều tới đây chẳng qua chỉ là một trò hề, trước kia giáo viên trong trường điều động căn bản không cần giải thích gì với học sinh, nhưng giờ tình hình đã khác rồi. Hôm nay toàn bộ giáo viên trong trường tới cục giáo giục yêu sách, vậy vì sao toàn thể học sinh lớp ta không nhân cơ hội đề xuất yêu cầu của mình? Mình mặc dù hay trốn học, nhưng cũng biết cô giáo Lý là giáo viên tận chức, cục giáo dục vô cớ điều đi, hôm nay nhất định phải bắt bọn họ có câu trả lời rõ ràng.
Nheo mắt lại cười gian nhìn Đường Thanh:
- Những cái khác không cần mình dạy bạn chứ?
- Mình biết bạn có cách mà.
Đường Thanh hứng phấn nhảy lên, thiếu chút nữa ôm lấy cổ Trương Khác hôn một cái, may mà chưa quên mình đang ở đâu:
- Cô giáo Tiểu Thôi tuy rất nhiệt tình, nhưng mình vẫn thích cô giáo Lý dạy.
Trương Khác cũng cho rằng như vậy, Thôi Úc Mạn mặc dù là người rất nhiệt tình, song không có lợi bằng Lý Chi Phương, vì tương lai trốn học quang vinh, y phải đưa Lý Chi Phương trở về.
Chỉ là Lý Chí Phương giờ là nhân vật thị phi, không ai chịu công khai lên tiếng cho cô, chỉ có học sinh đứng ra mới không có cớ cho kẻ nào đó nói ra nói vào.
Đỗ Phi hỏi Trương Khác phải làm gì, Trương Khác nhớ mẹ buổi sáng nói đưa nhà cậu đi leo núi, nói:
- Tao tới công viên Tượng Sơn chơi, mày muốn đi không?
Đỗ Phi kỳ thực muốn ở lại đây, nhưng không có dũng khí đơn độc đối diện với Lý Chi Phương, hắn cũng sợ về trường ăn đòn.
Mã Hải Lòng tạm thời chưa thể tới Ái Đạt làm thủ tục, buổi sáng Phó Tuấn đã kể cho hắn biết chuyện bí mật của công ty, Trương Khác không chỉ là cổ đông Cẩm Hồ, còn là nhà đầu tư của Ái Đạt, theo bên cạnh Trương Khác là một trong số chức trách của hắn.
Trương Khác gọi điện cho Trương Tri Phi, hỏi về lái xe của Hoành Viễn đưa mẹ y và nhà cậu y tới Tượng Sơn chơi.
Trương Tri Phi hôm nay vừa khéo rảnh rỗi, nghe nói Lương Quốc Hưng có ý chuyển nghiệp tới địa phương, liền đích thân tới tiếp đãi, nhận được điện thoại của Trương Khác thì họ vừa vào công viên Tượng Sơn, vội lái xe tới đón đám Trương Khác.
- Sao các cháu lại ở đây?
Trương Tri Phi lái xe tới cổng trường sơ trung Tượng Sơn, lấy làm lạ sao bọn họ không có xe.
Trương khác đáp:
- Chuyện này trong thời gian ngắn khó giải thích rõ được..
Trương Tri Phi cười, nghe giọng Trương Khác có chút thần bí, không hỏi nữa.
Trương Khác liền giới thiệu Mã Hải Long cho chú làm quen.
Trương Tri Phi đã được nghe qua chuyện về Mã Hải Long ở chỗ Thịnh Thanh, nhìn kỹ một lượt, Mã Hải Long gầy gò, dáng cũng không cao, nghĩ không ra sao hắn có thể đánh bốn kẻ tàn tật trong tình huống bị tập kích, một người như thế thà bày quán sửa xe, không đi làm bảo kê cho Thịnh Thanh.
Trương Tri Phi hâm mộ vỗ vai cháu, Mã Hải Long định lái xe, ông cười nói:
- Hôm nay cậu vẫn là khách.