Quan Lộ Thương Đồ
Chương 255 : Chuyện liên doanh của Hương Tuyết Hải
Ngày đăng: 00:07 22/04/20
- Reo tới bốn tiếng rồi, ba tướng con đã ngủ chứ...
Đường Học Khiêm cười khẽ rồi cúp điện thoại, không hỏi thêm chuyện Tiêu Vương, nhường đường giây điện thoại cho đôi tình nhân trẻ.
- Sao muộn thế này mới gọi điện, mình sắp ngủ gật bên bàn điện thoại rồi đây này.
Đường Thanh giọng nhõng nhẽo, êm tới bủn rủn cả người:
- Mình vừa về nhà khách, bạn có thể ngủ trước mà.
- Bạn thừa biết mình ngủ rất say, lưng chạm xuống giường là không tỉnh lại được, nếu không nghe thấy điện thoại của bạn thì sao?
Đường Thanh hờn dỗi:
- Sao bạn đem sinh nhật của mình ra cho tất cả mọi người cùng biết thế hả?
- Không thích à?
Trương Khác nhẹ giọng hỏi.
- Thích thì thích, có điều mình vẫn muốn có thêm một nghìn đóa hoa hồng...
Trương Khác tay run lên, điện thoại thiếu chút nữa rơi xuống thảm.
Trực giác của các cô gái luôn làm nam nhân phải kinh hồn khiếp vía, còn may Đường Thanh không kịp chất vấn thêm trong điện thoại, cô nàng vừa nói vừa ngáp ngắn ngáp dài, nói chuyện gần nửa tiếng thì không chịu nổi phải đi ngủ.
Đường Thanh là cô gái ham ngủ và ngủ rất đúng giờ, đêm hôm khuya khoắt chớ mong cô có thể đuổi được cơn buồn ngủ để tập trung vào làm một việc gì đó.
Tiếc là buồn ngủ không phải bệnh truyền nhiễm, Trương Khác tắm rửa xong vẫn không buồn ngủ, rót một cốc nước đi ra ban công, không bật đèn, lặng lẽ đứng trong bóng đêm ngắm nhìn bầu trời đêm, năm 95 bầu trời Bắc Kinh chưa bị bão cát ô nhiễm làm cho quá khó coi.
- Còn tưởng cậu quên chúng tôi rồi chứ?
- Không đi làm sao?
Trương Khác hỏi:
Chu Tiểu Quân cười méo mặt:
- Phải viết một bản kiểm điểm sâu sắc, ở đơn vị thì lãnh đạo mặt hầm hầm, về nhà bị ba tôi giáo huấn, có điều tốt hơn giám đốc Đào một chút..
- Còn giám đốc Đào gì nữa, đưa tài liệu lên tỉnh là tôi hiểu không có kết quả gì tốt đẹp rồi, không ngờ chính phủ Huệ Sơn chưa đợi tôi về đã cách chức, vợ tôi cũng bị đơn vị điều chức, chẳng khác gì bị cho thôi việc.
Đào Hành Kiện nói thế, song chẳng tỏ ra quá lo lắng:
Kết quả này không hề bất ngờ, Trương Khác hỏi Chu Tiểu Quân:
- Ủy ban thương mại giờ hận không thể đá bay anh đi, nhưng trên tỉnh làm việc không tùy tiện bằng phía dưới, có điều anh ở lại cũng khó sống yên, anh tính thế nào?
Mặc dù một số vấn đề còn chưa nhìn thấu triệt, nhưng khi biết lời phê của Từ Học Bình với chuyện liên doanh, Chu Tiểu Quân biết mình làm tốt thí không uổng phí, nhưng trong cơ quan ở tình muốn tìm chỗ nhàn hạ béo bở hơn ủy ban thương mại không nhiều, nên hắn có chút do dự.
Thấy vậy Trương Khác quay sang Đào Hành Kiện:
- Ông Đào có tính toán gì?
- Chuyện liên doanh còn chưa có kết luận, tôi khó yên tâm rời Huệ Sơn...
Đào Hành Kiện trầm ngâm: