Quan Lộ Thương Đồ
Chương 258 : Đột phá quan trọng
Ngày đăng: 00:07 22/04/20
- Đúng đấy, bạn có được mấy lá gan chứ?
Đường Thanh kiêu ngạo ngẩng đầu lên, gò ngực xinh xắn khe khẽ nhô lên hụp xuống, cặp môi hồng nhẹ phả hương thơm, cơ thể mềm mại còn quấn lấy cánh tay y,.
Trương Khác không kìm được hôn một cái nữa, nhìn cặp mắt nhu mì đắm đuối, xuân tình lãng đãng, hàng mi rẻ quạt đang khẽ run run, Trương Khác như chưa đã thèm, chồm tới hôn thêm một cái thật dài, đưa lưỡi ra nhẹ nhàng tách cánh môi mềm, tìm kiếm chiếc lưỡi thơm tho.
Người Đường Thanh càng siết chặt lấy Trương Khác, Trương Khác ôm ngang người cô nàng, đặt lên người mình, tay rất tự nhiên đặt lên đồi ngực vun tròn, Đường Thanh run bắn người, mở đôi mắt khuynh đảo nhân thế, nhìn chằm chằm Trương Khác một lúc.
Trương Khác do dự không biết có nên rụt lưới về không, lần trước bị cô nàng cắn lưỡi chảy máu, làm y sợ không dám sờ ngực Đường Thanh nữa, nhưng không thường xuyên xoa bóp, làm sao ngực to lên được.
Đường Thanh chậm chậm khép mắt lại, để bàn thân chìm đắm trong hơi thở của Trương Khác, Trương Khác mừng thầm, đây là đột phá trọng đại, nhưng sờ cách một lớp áo, cảm giác sút giảm đi rất nhiều, đưa tay luồn qua áo ngoài, cách lớp áo nhung mỏng nắm lấy bầu ngực như chim câu của Đường Thanh, cảm thụ được nhịp tim đập rộn ràng của cô nàng, vừa định bóp một cái thì Đường Thanh mở mắt ra:
- Bạn xấu lắm.
Giọng nung nĩu, êm ru ngọt kim, nắm chặt tay Trương Khác không cho y làm bữa, cũng không cho y rút ra, ánh mắt đong đưa xao động, đôi môi mọng đỏ bị y hôn đến ướt mềm, dáng vẻ trông mỹ miều khôn tả, càng ngày càng có hương vị nữ nhân.
Ánh đèn chiều tới, lại một cỗ xe đi vào, Đường Thanh khinh hãi vội rời bờ mông tròn lẳn khỏi đùi Trương Khác, lúc hoảng hốt, tay ấn vào giữa hai chân Trương Khác, ngạc nhiên hỏi:
- Bạn giấu cái gì trong quần thế?
- Không có gì.
Đúng là một cô công chúa ngây thơ nuôi trong lồng kính mà, cái đó còn phải hỏi sao? Trương Khác xấu hổ kẹp chân lại, càng khiến Đường Thanh trở nên tò mò.
Cô nàng ương bướng thò tay vào trong túi quần Trương Khác nắn nắn:
- Sao trong túi bạn có cái gậy to thế, còn nong nóng...
Trương Khác "ừm" một tiếng, cực kỳ khoan khoái, lúc này y mong Đường Thanh càng ngây thơ càng tốt.
Tạ Vãn Tình từ trên xe xuống, cô vừa thấy Trương Khác và Đường Thanh âu yếm trong xe, thấy cả hai tách nhau ra rồi mới dẫn Chỉ Đồng đi tới, mở cửa trước xe, cười mắng:
- Hai đứa đừng làm hư trẻ con.
Cúi đầu xuống thấy Đường Thanh cho tay vào trong quần Trương Khác, nắm lấy chỗ nhô lên giữa hai chân, má phấn đỏ au, vội đưa tay che mắt Chỉ Đồng:
Tạ Vãn Tình cười:
- Đó đều là chuyện Tiểu Khác có thể tự quyết định, hơn nữa con số chỉ là để ĐTH TW tuyên truyền ra bên ngoài thôi, sẽ có bồi thường ở phần khác...
Báo cao hơn người đứng thứ hai gần 1400 vạn, chỉ nghĩ thôi đã thấy xót của, Cố Kiến Bình nghe Tạ Vãn Tình giải thích xong mới thoải mái lại:
- Ra là như thế, hại tôi lo lắng uổng công một hồi, tôi cứ thấy lạ, Tiểu Khác sao đột nhiên lại làm ra động tĩnh lớn như vậy.
- Cũng không phải là đột nhiên, khai phát sản phẩm tốn mất nửa năm rồi, hiện giờ chỉ là cần quảng cáo cho sản phẩm có tiếng, nhờ bí thư Tống giúp đỡ rất nhiều, còn tôi chỉ tới cuối mới đến chia nồi canh này.
Tạ Vãn Tình nói thêm:
- Chuyện làm ăn, có người sinh ra đã biết, như Tiểu Khác vậy, tôi thì hoàn toàn mù tịt, cứ nghĩ có 8000 vạn rồi rồi thì còn đi làm ăn gì nữa.
Cố Kiến Bình tính toán:
- Một năm 8000 vạn, không phải mỗi ngày tặng cho ĐTH TW một chiếc Santana à?
- Một chiếc Santana cũng không tới 20 vạn.
Tống Bồi Minh nói tiếp.
- Nhưng mà đắt sắt ra miếng.
Trương Khác duỗi người nói:
- Hiện giờ mỗi ngày cháu đưa vào ĐTH TW một cái Santana, nhưng lái ra một cái Audi đấy.
- Cách Trân suốt ngày lo Tiểu Khác học tập như vậy không đỗ được đại học thì sao?
Cố Kiến Bình quay đầu sang nhìn Lương Cách Trân:
- Giờ chị yên tâm rồi nhé.