Quan Lộ Thương Đồ
Chương 282 : Món Quà Sinh Nhật
Ngày đăng: 00:07 22/04/20
Chu Phú Minh phải thừa nhận kiến nghị của Đường Học Khiêm không tệ, ông ta chưa liên hệ với việc bảo vệ thành cổ Sa Điền vì Đường Học Khiêm chưa bao giờ nhắc tới chuyện này trên cuộc họp thường ủy.
Vấn đề này Đường Học Khiêm cũng không trao đổi trước với Chu Phú Minh, trông qua có vẻ giống ý tưởng đột xuất, Chu Phú Minh lại hoài nghi Đường Học Khiêm cố ý, dù ý tưởng tốt nhưng ông ta thấy khó chịu.
Gộp hai cơ cấu so với bổ nhiệm một cục trưởng phức tạp hơn nhiều, cuộc họp không tiện đi sâu thảo luận, nếu không chuyện tiếp theo không còn thời gian nữa.
Cục văn vật ít thứ béo bở, điều này ai cũng biết, hơn nữa lần này thành phố yêu cầu rõ ràng mấy công ty do cục văn vật lập nên phải cắt bỏ, lợi nhuận có được phải nộp lên cục tài chính thành phố, cục văn vật thành canh rau, không còn mỡ màng gì nữa.
Nhưng sát nhập hai cơ cấu làm một thì khác hẳn rồi.
Chuyện sát nhập hai cơ cấu được xác định, vị trí trong cục viên lâm văn vật trở nên vi diệu, song Trương Khác chẳng có tinh lực đi quan sát chi tiết trong đó, thế nào cũng có người đứng ra phát biểu ý kiến thay cho Đường Học Khiêm, rồi cuối cùng là hình thành kết quả để cân bằng các bên.
Nguyên trưởng ban ban quản lý viên lâm Chu Kiện tiến cử làm cục trưởng, Hoàng Trụ Toàn điều tới cục viên lâm văn vật làm phó cục trưởng, chủ quản tất cả nghiệp vụ cục văn vật.
Hoàng Trụ Toàn đi tố cáo làm Vạn Dũng bị điều đi, bất kể nói thế nào, Hoàng Trụ Toàn phá hỏng cân bằng lợi ích của hệ thống kiến thiết thành phố, vì quy tắc ngầm trong quan trường này, ông ta bị bài xích trong hệ thống đó.
Thường mà nói, ủy ban lớn hơn cục, từ vị trí phó chủ nhiệm ủy ban chuyển sang phó cục trưởng có mùi vị bị giáng chức, huống chi Hoàng Trụ Toàn vốn phân quản một mảng béo bở, tới cục viên lâm văn vật nơi ít béo bở nhất, đương nhiên không ai phản đối mà người ta cũng không liên tưởng quá nhiều.
Ban quản lý viên lâm và cục văn vật vốn thuộc hai phó thị trưởng phân quản khác nhau, sau khi sát nhập, Đường Học Khiêm trực tiếp đề nghị do Tống Bồi Minh phân quản, không để trợ lý thị trưởng thành chức danh rỗng.
Tống Bồi Minh sau khi lên làm bí thư khu ủy, kinh tế khu Thành Nam phát triển cực nhanh, năm 94 tổng giá trị công nghiệp trong khu mới đạt 1,2 tỷ, tới năm 95 đã tăng lên 3,3. Từ khu xếp bét, đã vượt qua khu Tân Đông, khu Bắc Quan chỉ kém hơn khu Tây Thành, chính vì biểu hiện của khu Thành Nam kéo kinh tế Hải Châu lên ngang bằng mức độ bình quân toàn tình.
Vào thời đại chính trị kiến thiết kinh tế làm trung tâm, dù Chu Phú Minh cảm thấy không vừa lòng vì Tống Bồi Minh là người của mình cũng không thể từ chối cấp thêm quyền cho ông ta.
Tống Bồi Minh phân quản cục viên lâm văn vật, công tác bảo hộ di sản văn hóa do Hoàng Trụ Toàn chủ quản, Đông Sa Điền thuộc khu Thành Nam, chắn đứng vấn đề có cá nhân hoặc đơn vị nào đột nhiên ra tay với quần thể kiến trúc Đông Sa Điền.
- Tặng em?
Trương Khác chỉ vào mũi mình, hơi nghi hoặc:
- Hôm nay chẳng phải em đã có thể sở hữu xe của riêng mình sao?
Tạ Vãn Tình cười, khuôn mặt rạng ngời êm dịu như vầng trăng.
Trương Khác quay sang hỏi mẹ:
- Hôm nay ngày bao nhiêu ạ?
- Chiếc xe ngoài kia là tặng Tiểu Khác sao, như vậy có chiều nó quá không?
Lương Cách Trân hơi ngạc nhiên:
- May nhờ Vãn Tình còn nhớ sinh nhật của Tiểu Khác, chúng tôi đều quen làm mỳ trường thọ cho nó vào tháng giêng rồi.
Tết năm 96 tới rất muộn, sinh nhật Trương Khác lịch dương là 7 -2 mà chưa tới Tết, Trương Khác quen sinh sinh tổ chức vào ngày âm, căn bản không ý thức được từ hôm nay mình thực sự có thể sở hữu một cỗ xe.
Trương Khác mồm há hốc ra, y định sắp tới tự mua xe ình, không ngờ Tạ Vãn Tình chuẩn bị ình rồi, không ngờ Tạ Vãn Tình sớm chuẩn bị ình rồi, ngạc nhiên hỏi:
- Sao chị biết em thích xe này?