Quan Lộ Thương Đồ

Chương 38 : Lừa gạt dụ dỗ

Ngày đăng: 00:05 22/04/20


Nhân viên phái trú ở văn phòng công ty Hải Dụ ở Hải Châu đã rút về hết, may mắn địa điểm làm việc còn kỳ hạn cho thuê hai tháng nữa, trang thiết bị của văn phòng chưa tháo rỡ đi, còn giữ lại mấy cái bạn làm việc, điện thoại..v...v..v..



Trừ những cái đó ra chẳng còn gì nữa, đương nhiên có thể giương tấm biển Cty Hải Dụ lên để làm việc mới là điều Trương Khác coi trọng nhất.



Văn phòng được đặt ở tầng 12 của tòa nhà Tân Hoa Phong, rộng hơn 100 mét vuông, đi vào cửa là phòng làm việc của nhân viên, dùng kính hoa chia ra 12 vị trí làm việc, bên trong có phòng họp, phòng tiếp khách, phòng giám đốc.



Mặt đất tích đầy bụi bặm, nhìn tình hình này sau tai nạn, nhân viên ở đây liền dần dần rút lui, giấy tờ văn kiện rơi xuống đất chẳng ai nhặt.



Hứa Tư cho tới tận bây giờ vẫn chưa nắm rõ tình hình, hỏi Trương Khác:



- Chuyện này rốt cuộc là sao, tôi vẫn chẳng hiểu gì cả.



- Hôm qua em muốn chị giao ba năm cuộc đời cho em không phải là thuận miệng nói đâu.



Trương Khác nghiêm chỉnh nói:



- Nhưng chuyện này là thế nào? Cảm giác như cậu và chị Vãn Tình đang đùa vậy, tôi phải làm gì...



- Chị Hứa Tư, đây không phải trò đùa.



Trương Khác biết Hứa Tư lo lắng cái gì, vì để cô có thể ra được, trong nhà đã phải vay nợ tới hai ba chục vạn, vào những năm 90, số tiền này đủ ép cho người ta không thở nổi:



- Em mong chị giúp em ba năm, em rất nghiêm túc, chị giúp em ba năm, 12 vạn kia không cần nhắc tới nữa.



- Giúp là giúp, vay là vay, hai chuyện khác nhau, nhưng câu không nói, tôi giúp cậu thế nào.



Hứa Tư lắc đầu:



- Thì ra trước đó dù nói gì với chị, chị cũng chẳng để trong lòng.



Trương Khác thở dài, kéo một cái ghế tới, thấy đầy bụi, liền tới ngồi trên cửa sổ:



- Hôm qua em nói với chị chuyện nhà máy giấy Tân Quang, chị còn nhớ không?



- Cậu bảo tôi thu thập tư liệu của nó, cậu chuẩn bị làm gì?



- Chuyện này tạm thời không vội nói với chị.



Trương Khác vẫy tay gọi Hứa Tư, Hứa Tư cung ngồi dựa vào cửa sổ, chiếc quần jean bị kéo căng bó chặt lấy cặp đùi tròn khỏe khoắn:
Hứa Tư thực sự rất hoải nghi cái gọi là thái độ nghiêm túc của Trương Khác, cứ mơ mơ hồ hồ bị y đẩy ra ngoài.



Tòa nhà của nhật báo Hải Châu kề sát bên cạnh, chưa tới một tiếng, Hứa Tư đã làm xong chuyện quảng cáo tuyển người, đi về phòng làm việc.



Lúc này trong văn phòng không chỉ có một mình Trương Khác, còn có hai phụ nữ đang lau kính quét sàn:



- Tránh ra một chút...



Một người xách thùng nước từ sau lưng Hứa Tư đi tới, vắt vải trong thùng, rồi bắt đầu lau bàn làm việc.



Trương Khác đang cùng một người trung niên thấp giọng trò chuyện, nhìn thấy Hứa Tư đi vào, liền nói:



- Chị Hứa Tư, đây là giám đốc Trương của hãng in ấn Đỉnh Minh, chỉ cần về sau văn phòng có nghiệp vụ in ấn là sẽ giao cho họ, giám đốc Trương đồng ý in miễn phí cho chúng ta hai bộ danh thiếp thử hiệu quả... Giám đốc Trương, đây là chị Hứa Tư, giám đốc văn phòng công ty Hải Dụ tại Hải Châu.



Giám đốc Trương thấy khuôn mặt tuyệt mỹ của Hứa Tư, ngẩn ra mất một lúc mới luống cuống móc trong túi ra một tấm danh thiếp đưa cho cô. Lúc này người lau bàn đi tới, Trương Khác tiếp tục giới thiệu:



- Chị Hứa Tư, đây là tổ trưởng Chu của dịch vụ Phú Dân, tổ trưởng Chu đồng ý lần này dọn dẹp miễn phí, nếu chị hài lòng, hi vọng mỗi tuần quét dọn văn phòng sẽ do giao cho công ty bọn họ làm, đây là bảng giá của công ty dịch vụ Phú Dân.



Hứa Tư há mồm ra, muốn nói gì đó nhưng bị Trương Khác dùng ánh mắt ngăn lại.



Hứa Tư dù sao cũng đã đi làm từng trải rồi, nhanh chóng lấy lại bình tình, cười tươi tắn nói:



- Tổ trưởng Chu dọn dẹp xong chúng ta bàn chuyện nhé.



Rồi bảo giám đốc Trương:



- Chuyện danh thiếp mời tới phòng tôi bàn bạc.



Lấy danh thiếp Tạ Vãn Tình để lại đưa cho giám đốc Trương, rồi tiễn hắn đi, quay về thấy ba người đang vất vả dọn dẹp bên ngoài, Hứa Tư nhìn Trương chằm chằm Trương Khác, khuôn mặt non nớt, ánh mắt lại giảo hoạt, thấp giọng nói:



- Cậu lại lừa người ta tới đấy à?



- Sao chị nói là "lại"?



Trương Khác ngoẹo đầu sang, thấy Hứa Tư chỉ tay vào bản thân với vẻ tội nghiệp, bật cười:



- Chị giao in ấn cho Đỉnh Minh, dọn dẹp cho Phú Dân làm, thế còn gọi là lừa gạt sao?