Quan Lộ Thương Đồ

Chương 40 : Mọi việc rồi sẽ ổn

Ngày đăng: 00:05 22/04/20


- Trong kế hoạch năm sau chỉ có Ericsson đưa ra di dộng dùng số tiếng Trung, còn Siemen, Sony mặc dù lần lượt tiến vào thị trường trong nước, nhưng họ không đủ lòng tin vào tiền đồ thị trường trong nước, hạn chế sự mở rộng của những thương hiệu này trong năm sau, đây là điều trí mạng với các đại lý.



Trương Khác thấy Diệp Tiểu Đồng chủ động nhắc tới vấn đề di động kỹ thuật số, hợp với tâm ý của y, nói:



- Hiện giờ ở trong nước, tôi cho rằng Ericson là thương hiệu duy nhất trong thời gian ngắn có thể cạnh tranh được với Motorola. Tôi tin chiếc di động GH 388 sẽ sáng tạo ra ra thời đại mới, thành tiêu chuẩn cho điện thoại kỹ thuật số, chiếc điện thoại tiếng trung năm sau Ericsson đưa ra, hẳn sẽ là bản nâng cấp của GH 388, đối với người dùng quen với di động "cục gạch" mà nói, sẽ mang tới cảm giác kinh ngạc mong đợi, giống như hiện giờ tôi đang rất được gặp tiểu thư Diệp vậy...



Hứa Tư thấy Trương Khác cầm điện thoại nói chuyện lưu loát, nếu không nhìn mặt y, hoàn toàn sẽ không nghĩ tới y là thiếu niên 16 tuổi, chẳng trách Tạ Vãn Tình giao văn phòng Hải Châu cho y làm bậy.



Trương Khác thể hiện sự hiểu biết cùng lòng tin vào tiền đồ thị trường di động trong nước làm Diệp Tiểu Đồng hơi động lòng, huống hồ Hải Dụ không phải là công ty ứng phó qua loa được, liền tỏ ý sẽ bỏ thời gian tới Hải Châu tiếp xúc với bọn họ.



Trương Khác đặt điện thoại xuống, giơ nắm đấm về phía Hứa Tư, ý nói đại công cáo thành.



Văn phòng rất yên tĩnh, Hứa Tư loáng thoáng nghe được giọng nói phía bên kia điện thoại, nhìn dáng vẻ hưng phấn của Trương Khác, không nỡ đả kích y:



- Muốn lấy được quyền đại lý phải cho thấy được con đường tiêu thụ ở đâu, tài chính nhập hàng ở đâu, không phải là lừa người ta tới là được.



Trương Khác thoải mái nói:



- Đi bước đầu thành công cũng đáng cao hứng mà, Hải Châu tốt xấu gì cũng là địa bàn của em, chị cho rằng cô ta bước vào Hải Châu còn có thể thoát khỏi lòng bàn tay của em sao?



- Biến, đừng khoe khoang không biết xấu hổ.



Hứa Tư lấy một tờ báo từ trong ngăn kéo ra:



- Đây là quảng cáo tuyển người, chẳng biết lừa được bao nhiêu người tới.



Hứa Tư không có lòng tin chỉ hai người có thể điều hành được văn phòng, cô sở dĩ ở lại đa phần chỉ vì cảm thấy mình nợ Trương Khác quá nhiều.



Trương Khác cười khì khì:



- Cuối tuần người tới ứng tuyển sẽ rất nhiều, chị sàng lọc ra một số người trông có vẻ trình độ cao vào, sau đó hẹn tham gia phỏng vấn, an bài phỏng vấn vào thứ bảy em mới có thời gian tham gia.



***********



Hôm sau là một ngày trước khi khai giảng, Trương Khác cũng dùng hết thời gian tại văn phòng để ở bên Hứa Tư.




Cho tay vào túi lấy ra hai tờ tiền:



- Em còn 20 đồng, hay là chúng ta mua thức ăn tới nhà chị.



- Vậy cậu đừng tới là hơn.



Hứa Tư đẩy y một cái, quay người đi, trong nhà vay nợ lãi cao, vì trả nợ phải giảm ăn giảm tiêu, Trương Khác cảm thông làm Hứa Tư thấy đau khổ.



- Chị Hứa Tư..



- Gì?



Trương Khác thấy Hứa Tư không quay lại, gọi thêm tiếng nữa:



- Chị Hứa Tư, mọi việc mau chóng tốt lên thôi mà.



Hứa Tư khẽ thở ra một hơi, như muốn trút hết áp lực u buồn trong lòng ra ngoài.



Trước khi quyết định tới nhà Hứa Tư ăn cơm, Trương Khác gọi điện về nhà, nghe khẩu khí của mẹ, tựa hồ rất bất mãn với hành vi nghỉ ba ngày mà biến mất tăm tích của y. Trương Khác rùng mình đặt điện thoại xuống, nói với Hứa Tư:



- Giọng điệu của mẹ em rất đáng sợ, em phải về nhà ngay...



Hứa Tư thấy y cố làm ra vẻ kinh hoàng phì cười:



- Cậu biết sợ mẹ cơ à?



- Cuộc đời nếu không có ai đáng kính sợ chẳng phải rất vô vị, hiện giờ em sợ mẹ, nói không chừng sau này sẽ sợ chị.



- Sợ tôi, tại...



Hứa Tư ngưng bặt, mặt đỏ dừ đưa tay véo Trương Khác:



- Không lúc nào chịu quên trêu người ta.