Quan Lộ Thương Đồ
Chương 451 : Lựa chọn của Trương Á Bình
Ngày đăng: 00:09 22/04/20
- Chủ tịch Tạ ít nhất nên kéo một trong hai người Tô Tân Đông, Lỗ Khánh Sinh sang Khoa Vương.
Trương Á Bình năm ngoái tới tham quan Ái Đạt, khi đó Ái Đạt chỉ là nhà máy nhỏ tẹo, song Khoa Vương hiện nay không thể so bì về quản lý và sản xuất với Ái Đạt khi đó:
- Chúng tôi rất kỳ vọng Khoa Vương sáng lập kỳ tích thị trường năm sau, năm sau chúng tôi không ký hợp đồng cung cấp linh kiện dài hạn với bất kỳ doanh nghiệp nào, nên chúng ta không cần ký hợp đồng này.
- Nếu Sony đồng ý ưu tiên cung cấp hàng cho Khoa Vương thì sao?
Tạ Kiếm Nam ép tới một bước.
- Ông cũng biết Sony đang tăng sản xuất mắt đọc, khả năng thiếu hàng năm sau là rất ít, vậy họ cũng chẳng cần ưu tiên ký hợp đồng với ai.
Cho dù không tính tới cái khác, Trương Á Bình chẳng thiện cảm gì với loại danh nghiệp không có chữ tín thương nghiệp như Khoa Vương, tất nhiên không muốn Khoa Vương lấy hợp đồng ưu tiên làm công cụ đả kích xí nghiệp khác, nó không phù hợp lợi ích chỉnh thể của Phillips:
- Nếu Khoa Vương kiên trì như thế, vậy đợi sau đại hội nhà phân phối của Ái Đạt hãy nói.
Tạ Kiếm Nam hỏi vội:
- Ái Đạt sẽ có động tác gì lớn sao?
- Điều này tôi không tiện nói.
Trương Á Bình hơi cau mày, Tạ Kiếm Nam hỏi thế là rất thất lễ:
- Trưởng phòng Lưu cũng không biết à?
- Biết cái gì?
Lưu Minh Huy chẳng hiểu hắn nói gì.
Trương Á Bình cười:
Đứng ở trong gian triển lãm của đại hội nhà phân phối Ái Đạt, Chu Phú Minh nghi hoặc hỏi Trương Hiểu Kiện:
- Đây chẳng phải là rừng gần mé nam Tượng Sơn sao, ở đâu ra nhiều lá đỏ như vậy?
Đó là phòng triển lãm tạm thời điện tử bố trí ở khách sạn Tây Thành, trên ba mặt trường trắng như tuyết là màn hình chiếu hình ảnh phát ra từ đầu đĩa.
Ái Đạt mời tất cả thành viên ban thường ủy thành phố Hải Châu, Chu Phú Minh đương nhiên sẽ không vắng mặt, quan trường trong nước là thế, mâu thuẫn có thể có, nhưng tốt nhất đừng công khai, trong phòng triển lãm mấy thành viên thường ủy đứng cạnh nhau cười nói rất thân thiết.
Trương Hiểu Kiện không hiểu sao có thể xử lý hình ảnh như thế, quay lại nhìn, không thấy nhân viên công tác của Ái Đạt, nhưng lại thấy Tạ Kiếm Nam, Trần Tĩnh, Lưu Minh Huy cách đó không xa, liền vẫy tay gọi lại.
Ái Đạt cũng mời nhân viên quản lý của Khoa Vương, tới Lưu Minh Huy, Triệu Ti Minh đều nhận được thiếp mời, chỉ Tạ Chiêm là không có.
- Đó là kỹ thuật vi tính, vì hiệu quả chuyển biến không gian từ hè qua thu rồi tiến vào đầu đông này, chỉ ba mươi giây thôi nhưng rất tốn kém...
Lưu Minh Huy nhỏ giọng giải thích, đoạn quảng cáo này hắn cũng tham gia, vì trình độ trong nước chưa theo kịp, nên phải nhờ Tôn Tĩnh Hương tìm công ty chế tác Hong Kong xử lý hậu kỳ.
Đường Học Kiêm ở bên nghe thấy, vờ vô ý nói với Tô Tân Đông:
- Thế này cũng là gián tiếp quảng cáo cho phong cảnh Hải Châu...
Lãnh đạo thành ủy do Tô Tân Đông bồi tiếp, Chu Phú Minh và Đường Học Kiêm chỉ xuất hiện cho có, chụp vài kiểu ảnh, quay đoạn phim ngắn, tỏ thái độ ủng hộ sự phát triển của Ái Đạt, một lúc nữa sẽ đi.
Lúc này màn hình trên tường chuyển qua cảnh phố cổ, đường rải đá xanh, tường rêu phong cổ kính, nước trong chảy róc rách, phảng phất tới thị trấn cổ vùng sông nước.
Chu Phú Minh nghe được câu khen ngợi Ái Đạt vừa rồi của Đường Học Khiêm, mở miệng cười nhạo:
- Vậy đây là ở đâu, chẳng lẽ cũng là Hải Châu à? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Trần Tĩnh cực kỳ quen thuộc khung cảnh này, trong mắt người bình thường, Sa Điền có lẽ là nơi bẩn thỉu rách nát, chịu khó may ra có thể tìm được vài phiến đá xanh hoàn chỉnh, cảnh trên màn hình đương nhiên qua xử lý tỉ mỉ rồi, nhớ lại cuộc tranh chấp vô vị với Trương Khác hôm đó, cô lấy làm hổ thẹn: Anh ta cũng biết thưởng thức vẻ đẹp đó đấy chứ.