Quan Lộ Thương Đồ

Chương 453 : Hỗn loạn

Ngày đăng: 00:09 22/04/20


- Sản xuất mắt đọc, ở trong nước ngoài Phillips và Sony thì không có công ty thứ ba.



Đường Học Khiêm có kiến thức về mảng này, giải thích:



- Quan trọng nhất là kỹ thuật đèn laze mà người kia vừa nói, chỉ có mấy cự đầu hải ngoại nắm giữ. Tôi nghe nói mắt đọc là linh kiện phức tạp nhất trong đầu đĩa, từ đèn laze ra còn có nhiều kỹ thuật độc quyền khác, cho dù mua được đèn laze từ chỗ Phillips cũng không thể sản xuất mắt đọc đủ chất lượng.



Rồi quay sang hỏi Tạ Kiếm Nam:



- Chủ tịch Tạ, tôi nói có đúng không nhỉ?



Phillips sao có thể chuyển nhượng kỹ thuật mắt đọc cho Ái Đạt, hắn đang trong chấn động dữ dội không nghe rõ câu hỏi của Đường Học Khiêm.



Đang lúc hưng phấn bị người ta cho gáo nước lạnh, đang ở trên đỉnh núi cao, bị người ta đá lăn xuống...



Tạ Kiếm Nam chỉ thấy miệng đắng nghét, muốn lập tức kiểm chứng thực hư, còn lòng dạ nào trả lời Đường Học Khiêm, máy móc gật đầu, thầm hi vọng đây là tin tức Trương Khác tung ra để phá hoại.



Tạ Chiêm nhích đến, hỏi nhỏ:



- Liệu có phải bên kia cố ý truyền tin tức giả không?



- Trấn Ích Long cách đây được bao xa, tin tức thực giả gọi cú điện thoại xác nhận được ngay, bọn họ không ngu như vậy.



Tạ Hán Tĩnh mất đi sự ung dung thường nhật, chất vấn Tạ Kiếm Nam:



- Trước đó sao Khoa Vương không biết chút nào? Tên Lưu Minh Huy kia là sao, chuyện trọng yếu như thế Phillips không thể đàm phán vài ngày là đồng ý được.



Triệu Cẩm Vinh sốt ruột:



- Lưu Minh Huy đâu rồi?



Tạ Kiếm Nam lại tìm mãi không thấy Lưu Minh Huy đâu, lúc này mới nhớ khi Trương Á Bình mấy ngày trước tham quan nhà máy của Khoa Vương đã nói:" Cho dù muốn kỳ hợp đồng dài hạn cũng đợi qua đại hội nhà phân phối đã." Giờ nghĩ lại thì đó là ám thị rất rõ ràng, nhưng ai ngờ được tới chuyện này.



Lục Dật Quang chưa phụ trách phương diện kinh tế bao giờ, không hiểu lắm:



- Cho dù Ái Đạt sản xuất được mắt đọc thì có khác biệt gì?



- Tôi cũng không rõ lắm, chắc mấy người kia hiểu rõ hơn.



Kim Quốc Hải chỉ người của Khoa Vương, lúc này phóng viên ngoài hội trường đã bỏ đi gần hết, nhà phân phối cũng nối nhau đi theo, đại biểu doanh nghiệp đầu đĩa càng vắt chân chạy khỏi hội trường.



Kim Quốc Hải hỏi Tạ Kiếm Nam:



- Chủ tịch Tạ không chỉ bí thư lực mơ hồ, tôi cũng chẳng hiểu ra sao? Rốt cuộc có gì khác biệt? nguồn TruyenFull.vn



Tạ Kiếm Nam nghe câu này như bị sát muối vào lòng, không biết phải trả lời ra sao.



- Là vấn đề giá thành, trong phòng nghỉ tôi nói gì với bí thư Chu nhỉ? Ái Đạt có thể tự thiết kế sản xuất chip điều kiển rồi, bí thư Chu nói Khoa Vương sẽ mau chóng bắt kịp, thực ra chip điều khiển không phải là linh kiện chủ yếu, phải sản xuất tới quy mô lớn nhất định mới giảm được chút chi phí không rõ ràng. Còn chip giải mã chiếm một nửa giá thành sản xuất đầu đĩa, nếu tự sản xuất được sẽ tiết kiệm không ít tiền...




Hứa Thụy Bình nhìn tình hình ùn tắc bên đường, nếu không có tổ chức, cục diện khó mà giải quyết được, nói:



- Thị trưởng, hay là để tôi xuống trước, lát nữa tới trấn Ích Long tìm mọi người?



- Cũng được, vậy chúng tôi tới thẳng đó.



Xe gian nan đi qua đám đông, đến đường Thành Sơn liền thông thoáng hơn nhiều Đường Học Khiêm thở phào:



- Quốc Hải, anh nói xem tên nhóc Trương Khác này có phải là thuần túy muốn trêu chúng ta không, hành động lớn như thế mà không nói một câu nào.



Kim Quốc Hải cười:



- Tạ Hán Tĩnh nói rất ít nhưng cặp mắt sắc bén, chúng ta mà có chuẩn bị trước, nói không chừng không thấy được màn biểu diễn đặc sắc này.



Đường Học Khiêm cười ha hả, trong lòng tất nhiên sảng khoái lắm, nhưng không cần thiết phải nói ra.



Lúc này một chiếc BMW đỏ chót phóng vút qua, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã bỏ cách họ tới một kilomet.



Đó là xe của Trần Tĩnh, cô ta tới Hải Châu đem cả xe cưng theo rồi, có điều thường ngày do chưa quen đường, chỉ ngồi xe công ty, ít khi lấy nó ra. Lần này vì tranh thủ thời gian, mà đường từ nhà khách Văn Sơn tới trấn Ích Long cô ta đi vài lần rồi, chở theo Lưu Minh Huy tới đó.



Đến trấn Ích long, nhưng phóng viên nhanh chân đã có mặt rồi, vào khu vực nhà máy, có nhân viên công tác của Ái Đạt nhiệt tình tới thẳng nhà ăn, chỉ có nơi đó không gian rộng nhất, tới đó thì trừ phóng viên đang đợi ra, các nhà phân phối theo Ái Đạt ngay từ đầu đã được dẫn đi tham quan nhà máy.



Trần Tĩnh và Lưu Minh Huy tới nhà hành chính của Ái Đạt, nơi đây mở cửa với bên ngoài chứ không phong tỏa như ở nhà máy, ở nhà máy còn có bảo vệ đặc biệt trừ khi có nhân viên Ái Đạt dẫn vào nếu không thì chịu chết.



Lưu Minh Huy tinh thần sa sút tới cực điểm, bị Triệu Cẩm Vinh chửi như chửi con ở mà không ai nói giúp một câu, giờ không còn dũng khí bước vào nữa.



Xe Đường Học Khiêm tới thẳng tòa nhà hành chính của Ái Đạt, không cần gọi điện trước cho Trương Khác, từ phòng bảo vệ, Mã Hải Long vội đi ra đón:



- Chào thị trưởng, tôi đã thông bao cho Khác thiếu gia, giám đốc Tô và bí thư Tống, họ sẽ ra ngay lập tức, thị trưởng vào đây ngồi chút không ạ.



- Không cần, chúng tôi đợi ở ngoài cũng tốt, thoáng khí mà, suốt ngày ở trong văn phòng rồi.



Đường Học Khiêm thoải mái xua tay, thấy xe BMW màu đỏ cùng Trần Tĩnh và Lưu Minh Huy ở bên, nói:



- Vừa rồi là xe của Trần tiểu thư sao? Tốc độ nhanh quá, nhanh tới mức cảnh sát giao thông Hải Châu không kịp chụp biển số.



Trần Tĩnh cười xấu hổ, tới chào nhóm Đường Học Khiêm và Độ Biên Kính, Lưu Minh Huy thì chân như đeo trì, lưỡi cũng như đúc bằng thép, hối hận mình theo đến đây làm gì, trừ bẽ mặt nhục nhã thì làm gì có cảm thụ khác.



Đám Trương Khác từ nhà máy đi ra, còn có Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức, Trương Á Bình, Ngải Mặc đi cùng, Trần Tĩnh nghĩ:" Trước kia thường nói tam cự đầu, hiện giờ phải nói là tứ cự đầu rồi."



Bất kể nói thế nào, giới truyền thông, nhà tiêu thụ và doanh nghiệp đầu đĩa đều nhận thức được một điều, ở sản nghiệp đầu đĩa, Ái Đạt đã vượt qua hết người trong nghề rồi, còn bỏ lại rất xa.



Cái địa vị này không phải vì Ái Đạt đang chiếm 40% phân ngạch thị trường, thị trường biến hóa vô thường lại mau chóng, mà do ưu thế sản nghiệp và kỹ thuật của Ái Đạt đã hình thành ưu thế giá cả, cùng với quan hệ thân mật tới mức quỷ dị cùng tam cự đầu. Điều này khiến tất cả người trong nghành run rẩy không dám sinh ra vọng tưởng xa vời khiêu chiến địa vị của Ái Đạt.



Khoa Vương chẳng phải tự cho rằng lấy được Tiêu Vương quảng cáo là có thể khiêu chiến Ái Đạt sao? Giờ thì ăn một cái tát nổ đom đóm rồi! Đã có phóng viên ghi vào sổ tay " Khoa Vương và Ái Đạt cùng cạnh tranh kỹ thuật, doanh nghiệp Tiêu Vương bị một cái tát đanh gọn" chuẩn bị làm tiêu đề bài báo hôm sau.