Quan Lộ Thương Đồ

Chương 491 : Sơ hở trong hợp đồng?

Ngày đăng: 00:09 22/04/20


- Kỳ thực chúng tôi đã có phương án kỹ thuật hoàn chỉnh chip giải mã đời 2, trước kia chúng tôi cung cấp cho TI phương án này để họ phân chia thị trường chip giải mã với C-Cube.



Trương Khác không giấu diếm gì:



- Trước đó, chúng tôi đã tìm hiểu thành quả và nỗ lực của ESS, sau khi Cẩm Hồ mua ESS rồi, vẫn tiếp tục công tác trước đó, mau chóng nghiên cứu phát triển chip giải mã đời 3 độc lâp...



Thành Kiến Chương cực lực tiêu hóa tin tức Trương Khác đưa ra, có một điểm làm người ta khó lý giải:



- Chẳng lẽ TI, C-Cube liên hiệp khai phát chip giải mã đời ba không có lợi ích của Cẩm Hồ?



- Có chứ?



- Vậy họ không có điều kiện hạn chế Cẩm Hồ sao? Đặt biệt biết rõ một khi Cẩm Hồ mua ESS hoàn toàn có khả năng độc lập phát triển chip giải mã đời ba, họ không hạn chế Cẩm Hồ mua ESS hay chuyển nhượng kỹ thuật cho bên thứ ba? Nếu các vị đã có cùng lợi ích, thì sẽ không thể chấp nhận một trong các bên tại lợi ích chung còn mưu cầu thêm lợi ích khác? Trừ khi hợp đồng cơ sở hở...



Công ty lớn như TI, C-Cube có thể ký một hợp đồng có sơ hở sao?



- Hợp đồng tất nhiên không có sơ hở.



Trương Khác cố trình bày tường tận hết mức có thể:



- Căn cứ vào hiệp nghị của chúng tôi, hạn chế Cẩm Hồ chuyển nhượng kỹ thuật cho bên thứ ba cùng tự khai phát sản phẩm liên quan, đương nhiên hạn chế này chỉ liên quan lĩnh vực chip giải mã đầu đĩa Siêu cấp VCD.



Ti, C-Cube có phải ngốc đâu, cho dù Trần Tín Sinh có muốn thiên vị Cẩm Hồ cũng không được, vì hợp đồng cuối cùng phải do tổng bộ TI xác nhận mới có hiệu lực.



Thành Hán Chương gần như nắm được ngay suy nghĩ của Trương Khác, vọt miệng hỏi:



- Vậy vì sao Cẩm Hồ muốn độc lập sở hữu chip giải mã đời ba?



- Hiệp nghị của ba bên không hạn chế Cẩm Hồ dựa cơ sở này phát triển chip giải mã cao hơn, hoặc dùng vào sản phẩm điện tử khác...



Trương Khác bình tĩnh trình bày:



- Dù từ góc độ tích lũy kỹ thuật mà nói, Ái Đạt cũng cẩm sở hữu kỹ thuật chip giải mã đời ba hoàn chỉnh.
Trương Khác cắn dái tai Tạ Vãn Tình, nói nhỏ:



- Tập thể dục buổi sáng 15 phút là đủ rồi...



- Hứ, em thật tham lam...



Tạ Vãn Tình cong hai chân lên, đưa tay nắm lấy con quái vật gân guốc của Trương Khác, dẫn dắt nó tiến vào cơ thể chật chội ẩm ướt của cô, cảm giác hạ thân lấp kín, căng chặt đó làm cô lịm đi trong khoái lạc, đột nhiên ý thức được gì đó, giữ lấy Trương Khác, không cho y cử động:



- Lúc này không cho em nghĩ tới con yêu tinh Hứa Tư đâu đấu.



- Á.



Trương Khác nhìn đôi mắt mê ly của Tạ Vãn Tình, vốn y đâu nghĩ gì, lúc này nghĩ được gì mới là quái, đột nhiên nghe Tạ Vãn Tình nói thế, kích thích dữ dội, hất chăn ra, đôi chân trắng muốt lộ ra giữa ánh sáng mặt trời, giữa mép thịt hồng hồng, giọt châu lóng lánh nhỏ xuống, Trương Khác như con ngựa thoát giây cương, tiến vào cơ thể Tạ Vãn Tình một cách điên cuồng mạnh mẽ, Tạ Vãn Tình không rú lên tiếng kêu dài đầy nhục dục...



Hai tấm thân lại lần nữa quấn vào nhau không còn màng giờ giấc gì nữa.



Bị kích thích như thế, Trương Khác rất nhanh trở nên vô dụng khoái cảm dồn dập tràn tới, y nhắm mắt lại kêu một tiếng khoan khái, hạ thể tê đi không kìm chế được nữa, không ngờ Tạ Vãn Tình còn thất trận sớm hơn, Trương Khác cảm thấy dòng nước ấm ào ào tuôn ra, cũng đồng thời xối xả tuôn dịch thể vào cơ thể Tạ Vãn Tình.



Kiệt sức nằm xuống, ôn nhu vuốt ve cơ thể còn nóng hổi của Tạ Vãn Tình, Trương Khác hỏi:



- Hôm nay sao chị lợi hại thế, hơn 40 cái đấy..



- Đáng ghét, còn tâm tư mà đếm cái đó à?



Tạ Vãn Tình lườm y, cao trào vừa qua, dư âm vẫn còn, ánh mắt cô cực kỳ say lòng người:



- Hôm qua em quá hung, sáng cơ thể tất nhiên là mẫn cảm...



Tuyệt đối không chịu thừa nhận có nguyên nhân khác.



Mặc dù người mềm nhũn, Tạ Vãn Tình vẫn phải ngồi dậy trở về nhà, cho dù Hứa Tư không tới, giúp việc nhà cô lát nữa cũng tới dọn dẹp.